Cao Đồng Khánh

 

 

 

Tháng 13

(tặng Trần thị Sa)
em đến. Đúng ngọ. Phi trường chưa hết lạnh
dưới dáng cờ hư ảo ngó mênh mông
miếng đất không quen. Gặp người chưa biết
lỡ gặp nhau. T́nh cờ. Không hiểu ra sao?

ngồi xuống với nhau. Em . Ngồi chung h́nh nhật nguyệt
gia vị t́nh yêu. Chút đỉnh . Gói trong ḷng
mấy kẻ có tiền kiếp. Một lần . Tề tựu
một lúc. Một đời. Lầy đó làm vui

đêm thấm thoát trong ngôi nhà cảnh thạnh
chan chứa từ chương sử kư dân gian
khuya khoắt. Lúc đó . Có người tơ tưởng
những bài thơ khởi đầu truy lục t́nh yêu

người đó. Sống. Chết. Thiết tha từng chút
những kiếp ân t́nh ôm ấp làm tin
sáng trong thị tứ. Chiều ngoài hải đảo
Tối làm con chó sói tru hú cuộc đời ma quỷ ám lương tri

người đó. Nói chuyện với người đó. Nói với người có mặt
đêm sợ tàn đêm ngồi đứng không yên
em cảm giác thật gần. Gần . Như khiếp đảm
cảm tưởng ở xa. Xa. Lạnh lẽo hơi người

em nhỏ nhẹ làm vui từng chi tiết
mỗi sắc rau xanh một tín ngưỡng linh đ́nh
mỗi tiếng nói. Mỗi miếng ăn. Mỗi hơi thở mỏng
có linh hồn con mắt ở bên trong

con mắt có chân trời phía trước
những chân trời con mắt tiếp theo
em tóc ngắn môi đường da mật
có chân trời con mắt kế bên anh

rồng rắn cho vui. Tươi đào. Yếu liễu
tự đó mơ hồ. Dễ vỡ như là thủy tinh
dẫu có thiên cổ có long trời lở đất
bản chức ngồi đây. Em. Hăy b́nh tâm

em. Sự thật. Gần trong hơi thở
cửa biển mở ra mây nước hư truyền
mặt trời chảy ngọc để cho em hóa bướm
cây cối hồi xuân mưa nắng múa giang hồ

ở cuối gịng sông. Một b́nh nguyên bát ngát
thành phố dựng lên cho bớt đồng bằng
ra ngoài hạn định. Đầu sóng. Ngọn gió
xuống đáy trần gian uống rượu vô cùng

em. Dạ lư trầm hương. Tóc ngắn
nguyệt ngoài khuya . Dương lịch. Gió phong phanh
mồi lửa mang đi. Gói thuốc để lại
trong cái gạt tàn tro bụi mê man

em hẹn. Một tháng. Có lẽ mùa băng ră
rừng núi căm căm. Nứt. Đổ. Kinh hoàng
một tháng nữa. Một tháng. Trời đất động
hồn vía nào không khỏi kinh tâm

một tháng . Em . Một tháng nữa . Mùa hoa chưa chắc
mùa con gái đàn bà rễ má ra riêng
thế cây cỏ có giữ nguyên h́nh nhựa chảy
thiên địa hao ṃn lư lục có sao không?

một tháng. Quyết liệt. Trời cao hay thấp
trên g̣ má. Anh hôn. Nắng có nồng nàn
rú nẩy tược. Rừng đâm chồi. Lá cây xẻ nụ
thiên hạ có c̣n âm lạnh phía chân mây

một tháng nữa em đặt tên t́nh ái
từng thước cây trên ngàn thước núi non
một tháng trọn vẹn chu kỳ kinh nguyệt
một tháng. Ở ngoài 12 tháng niêm phong

 

Cảnh ngộ
mời em xuống biển nằm cong
lên non nằm sấp vô sông nằm dài
để mai ai hiện hồn về
gió xô nghiêng mặt nước bề bộn mây
để mai em mốt vào đây
cây mưa xuống thấp nước đầy giác quan
bữa kia mai mốt điêu tàn
lưỡi dao ḷng súng liên hoan phất cờ
chật trong tư thế em ngồi

 

Hồng hạnh

hồn em như tranh sơn mài
vào trong ánh sáng mang hài đi ra
hồn anh như đom đóm xa
ra ngoài bóng tối mang hoa đi vào
sao giăng chín ngọt nhánh trời
sông trăng vàng thếp tuyệt vời quê hương

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ