Cao Thị Nguyệt Lăng

 

 

 

Lá cỏ non

Bờ không tràn yên lặng

Mênh mông

Và ban mai

Của vườn bàn tay cũ

Gượng nhẹ trên nỗi buồn

Dấu giày pha sương loang

Một nửa đời hư ṃn

Vuốt mặt

Về

Lạ lẫm

Đừng ôn chuyện ngày qua

Cung bậc gieo rời ră

Nhịp quay thở tang thương

Đời xoay xoay

Muôn hướng

Ḷng ơi sao tơ chùng

Nắng xổ tung ngày tháng

Đă khâu trong đường tà

Chỉ đứt rời dài ngắn

Chút mộng lỡ

Bay xa

Góc vườn có ai đợi

Chỉ cánh bướm chập chờn

Màu xanh nào vẫn thắm

Hiu hiu lá cỏ non!

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ