Ðình Nguyên

 

 

 

Áo trắng ngày xưa
Áo trắng bây giờ có ngẩn ngơ
Thương ai nhớ mãi nét ngây thơ
Có lần qua chốn trường em đó
Lạc mất hồn nên cứ thẫn thờ

Ngày đã qua rồi đêm cũng qua
Tương tư tà áo tuổi mơ hoa
Áo ngày xưa ấy em thường mặc
Còn mãi trong hồn những thướt tha

Xa cách bây giờ đã mấy năm
Áo xưa nay đã quá trăng rằm
Vẫn còn trắng quá tinh khôi quá
Những lúc chiều sang lại nhớ thầm.



Con đường áo trắng
Ngày xưa áo trắng mộng mơ
Gối đầu bên sách , trang thơ tuổi đời
Oanh vàng hát , mộng chơi vơi
Có nghe xao xuyến với lời thương yêu?
Ai đưa ngày cũ sang chiều
Nhớ thêu tà áo thật nhiều vấn vương
Hoa kia nở cánh vô thường
Trường em ngày ấy con đường vẫn... thơ.



Hỏi em
Hỏi em thời áo trắng
Thuở của ngày thật xinh
Rồi bây giờ xa vắng
Có khóc khi một mình
Nói thế nhưng đừng khóc
Hỏi là hỏi thế thôi
Trăng bên trời vẫn mọc
Anh tự trả lời rồi
Những ngày xưa thân ái
Đẹp tròn buổi ngây thơ
Cái thời còn con gái
Đẹp mãi đến bây giờ
Đã bao năm rồi nhỉ
Mình ngày đó bên... nhau
Em ngày xưa thùy mị
Anh nhìn trộm phía... sau
Giữ trong lòng mãi đẹp
Để còn hoài trong tôi
Em áo còn trắng lắm
Dù tuổi đời đang trôi...

 

 

Một cõi riêng mang
                          
   (Tặng HD)
Người ơi vàng rơi tình tôi
Ngoài kia còn vương sầu khơi
Về đây cùng ta đầy vơi
Dìu nhau tóc gió ngang trời

Bờ môi nào nghe mặn cay
Tình Xuân đời cho nồng say
Mùa qua giọt rơi nhẹ lay
Chợt thấy hồn vươn cánh bay !

Về thôi dù bên buồn vui
Thời gian ngừng đi đừng trôi
Đem ánh mắt , đem bờ môi
Cho ai hết nẻo đời tôi
Men say đã gieo ngàn nơi
Thu lên tới muôn trùng khơi...

Về ngang mùa trăng ngày xưa
Ngồi bên thời gian nhạt phai
Mắt biếc môi ngoan bờ vai
Lóng lánh sương giăng ngàn mai
Dịu êm về trong hạt mưa
Tình như biển rộng sông dài

Rồi mai mình ta sầu giăng
Trời mây lặng thinh vầng trăng
Ngày đem chiều lên dệt thơ
Gió hát muôn câu mộng mơ

Nỗi nhớ trôi qua bềnh bồng
Quấn quít miên man nhạc lòng
Bóng dáng ai bên trời hồng
Bẽ bàng lạc giữa hư không

Đã biết nhau trong muộn màng
Réo rắt thương âm dịu dàng
Chất ngất men say ngập tràn
Cũng đành một cõi riêng mang...
29082002
 


Thu trong mắt em
                      
(viết cho em)
Em giữ mùa Thu
trong hồ mắt biếc
Xanh mây trời
ngan ngát tóc em bay
Con sóng nào
xô đẩy bước chân say
Hồn mở ngỏ
đong đầy hương gió thoảng

Em bước đến
tình tôi xin giữ trọn
Vòng tay ngà
ôm gọn khoảng đời nhau
Ươm giọt hồng
ngây ngất giữa vàng thau
Trái đã chín
mùa đầu man mác lạ

Chiều len lén
đi vào ngày vàng lá
Trôi ngọt ngào
nâng cả cánh trời lên
Cung nhạc tràn rụng xuống
vẫn không tên
Vì em đã là nền trong giai điệu

Giữ mãi mùa Thu
em thừa tôi thiếu
Mong manh tơ trời
liễu rũ cành Thu
Cho tôi ngồi say đắm
với hoang vu
Hôn lên mắt
Thu đầy
dâng ngập lối
14102002

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ