Giang Tịch Nhiên

 

 

 

Quách Thoại

Người thi sĩ đă chết

Dẫu thế nào

Chiếc quan tài cũng đă lấp đất

Những ṿng hoa

Người trao tặng trên ṿng mộ tưởng tượng nào

Rồi cũng phải khô héo

 

Ta là kẻ tới muộn

Không có ǵ để tặng người

Dù là một nắm cát

Trên ngôi mộ manh chiếu đă rách bươm

Như hồn người tả tơi chiều tháng chạp

 

Người thi sĩ đă chết

Trên bóng ḿnh mệt mỏi

Thật cô đơn

Như những ngụm máu khổ đau ném vào đầu

Mọi tác phẩm

Với những điều bội phản

Nhân danh trái tim đại đồng

 

Ta là kẻ tới muộn

Soi gương đời thủy chung

Ôi gương lạnh buốt hồn buổi mai

Công trường đau tà áo mới

Người thi sĩ từ chối

Để bịt mắt vào đường hầm

Bóng tối cùng lương tâm.

Ôi bóng tối lẩn quất

Cùng lương tâm mù chột

Ngồi chơi vĩ cầm

Trên đường Tự Do

 

Người thi sĩ đă chết

Dẫu thế nào

Trái tim đă mở cửa

Chúng ta cứ vào

Như vào pḥng tranh vào sở thú

Nơi mọi điều được bày ra

Bày ra một lần nhiều lần...

 

Người thi sĩ đă chết

Giữa những đồng bạc cắc ở Bonard

Như những nút vỏ la-de

Hồi ta c̣n nhặt dưới gầm bàn

Những tên mại bản

Người thi sĩ đem tên ḿnh triển lăm

Giữa phố vui

Đầy dấu sẹo t́nh người

Đâu ta biết

"Có ai úp mặt chết giờ này trong bệnh viện" *

 

Ơi thế nào

Người thi sĩ đă vượt trên thơ ḿnh vỡ nát

Mà hồn anh

Đời đời không siêu thoát.

 

 

___________________

 

* Thơ Quách Thoại

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ