Hà
Diệp
-
Mái rêu
-
Trời mây
phía núi sầu giăng đỉnh Mưa phủ lên rừng thảng thốt rơi
Thồ chi cái nhớ cho ḷng nặng Để phía không mưa, nắng cũng lười
-
Mây rơi
tháp cổ xanh xao quá Mái nhớ oằn cong, ngày tháng xưa
Thời gian chất lại mầu rêu cũ Kỷ niệm như vừa sắc nắng mưa
-
Đỏ rừng
mắt lá chiều Thu khóc.. Sóng vỗ ngoài miền, sóng vọng qua
Anh mang cái nhớ ru tiềm thức Ru mỗi âm ba, gởi phố xa
-
Em ngồi
giữa tiếng vang triều vọng Tưởng khát khao, dường bung vỡ ra
Ôi thương, hay chỉ lời tương ảo..!?. Chấn động trùng khơi, tim vỡ ̣a
-
Sầu mây
vẫn trải bên chiều vắng Anh với vu vơ ngắm nắng phai
Em và nỗi nhớ mang về tối.. Khất thực vầng trăng một tiếng cười
-
Mai trăng rụng
xuống bên đường gió Gió ỡm ờ theo tung yếm người
Tầm Xuân mấy nụ môi vừa chớm Hạ đă về ngang, lạ lẫm Ơi..!!.
-
Mai trăng
rụng xuống oằn rêu mái Đêm sẽ đong đưa vơng mộng xinh
Tương Quỳnh, rượu sẵn chờ nhau chuốc
Nếm vị thời gian, lại định t́nh.
-
-
-
Vẫn
-
Em vẫn nơi
đây đếm bóng chiều Tháng ngày huyễn mộng giữa cô liêu
Mê say trở ngược ḍng suy tưởng Mặc cả thời gian những tiếng yêu
Em viết
t́nh trên tuổi lá vàng.. Ngồi nh́n mùa cũ lại lần sang
Vết chân tiềm thức qua đường trống
Lạnh buốt âm thương, lỗi nhịp vang
Mộng vẫn
chờ nhau lẻn bước vào.!?.. Hay là mộng cũng chẳng tương giao !?.. Bỏ đêm hiu quạnh, than cùng gió.. Thở với tim đau, lệ khóc nhau
Mùa Thu,
hương cũ đọng trên môi.. Lá chiếc chao nghiêng, hứng ngọt bùi
Từng cánh tương tư, hồn gió gởi Theo sau giấc mộng, ước chung đôi
Chén đắng men cay thỏa muộn phiền Hay là lại thấy càng thêm điên
Ngông ngông phá phách cười thơ dại Ngáo ngáo lơ là , khóc chữ duyên
Ngẫm nghĩ
vui không giữa tỉnh điên say bao con chữ thỏa niềm riêng cùng trăng đối ẩm nhi hồng tửu
Với gió vỗ ḿnh giấc thụy miên.
Bên ni bên tê...
Chiều rơi
trên bất chợt mừng.. Gió bên tê , chạm khẽ rừng hương xưa
Bên ni , kỷ niệm cũng vừa.. Mở ḷng thả nhớ dù chưa đến mùa
Anh có nghe, O phân bua.. v́ chăng, ngày tháng đong đưa tháng ngày
Như là đôi chiếc lá bay.. Đôi hồn miên viễn cuồng say ảo h́nh..
Ơi Anh ,
nhất mộng song hành..!!. Niềm vui vẫn măi tương tranh với buồn
Hoa ngôn khoe bóng mỵ hồn Ẩn từ đưa mộng qua cồn mù sương
Bên tê vàng nắng, hoa hương Mùa phơi áo gió, mây buông trắng trời
Sóng ru t́nh, sóng ngàn khơi.. Dấu t́nh trên cát, có lời thệ xưa..
Bên ni,
nỗi nhớ thành mưa.. Rắc rây cho đủ, cho vừa tương tư.. Đất bằng bóng vỡ, hồ như..
Từng cung phím loạn, chẳng thờ ơ buông.. Luyến thương, O gởi về nguồn.. Môi hôn trên mỗi linh hồn lá rơi.. Môi hôn, có dấu môi người.. C̣n thơm, nên tháng năm lười lăng quên..!!.
Mộng trên
môi hoa
Sáng nay
mây trời khóc.. Xuân lại giăng mắc sầu
Phải lệ Em hờn dỗi.. Trong nỗi buồn không đâu.!?. Sáng nay trời mây xám.. Trùng khơi gió theo sau.. Từng nhánh đời lá chạm.. Rung tơ ḷng thẩm sâu..
Đêm qua
bên hiên vắng.. Hương Quỳnh thoảng bên sân
Thơm từng gịng thơ nhớ Khiến ngôn từ bâng khuâng
Đêm qua trong góc nhỏ Chén trà sen nguội dần
Khói c̣n vương ánh nến Ảo ảnh lại hiện thân..
Trên khung
tranh vẽ biển Một cánh buồm xa xa
Sóng chồm lên đùa nguyệt Mây đồng t́nh Trăng sa
Giấc mơ đang cập bến Đêm rộn ràng hoan ca.. Hương ngàn trên cánh gió
Thơm trên môi Quỳnh hoa..!?..
Hay hương
đêm gió thoảng Trên nỗi buồn thịt da..!?.. Chiêm bao vừa ghé lại.. Đă tượng h́nh hôm qua.. Dáng Ai trong phố vắng
Rong ruổi dưới mưa nḥa Giữa gịng đời trôi măi
Trong tháng ngày lặng xa
Hai phương
cùng nhất mộng..!?. Hay giấc mơ song hành...
Em bên ni dơi bóng.. Anh cũng bóng, lặng thinh Nghe ngày xưa xa ngái
Tranh nhau cùng hiển h́nh.. Nghe ngày nay ước vọng
Đang tập tễnh viễn tŕnh
Hương
Quỳnh hoa, Quỳnh hoa Thơm trên da thịt ngà
Nhất mộng hoài nhất mộng.. Hai phương cùng giao thoa
Đêm, linh hồn thơ hát.. Trên mưa sa mưa sa.. Đêm, ngôn từ bật tiếng.. Vỡ trên từng phút qua.
|