Hà Huyền Chi

 

 

Biển Hồ
Thơ đă v́ em mà nhỏ lệ
T́nh đă v́ em mà đăng quang
Rồi sẽ ngàn bài, sau hạnh ngộ
Cùng với buồn vui dẫu muộn màng
 
Sông lăng đời sông từ lớn dậy
Suối hoang đời suối lượn ṿng vo
Một lần gặp gỡ cùng thôi chảy
Để lại t́nh yêu những biển hồ
 
Thơ viết cho đầy thêm nỗi nhớ
T́nh vẫn từng đêm làm mưa bay
Có trong rộn ră hơi em thở
Từng mảnh hồn anh thảng thốt say.
 
 
Mưa Không Ướt Áo
Cao nguyên trời mù
Mưa không ướt áo
T́nh vào thiên thu
Màu thu huyền ảo
 
Bao la biển t́nh
Yêu như cực h́nh
Trốn vào vỏ ốc
Sóng nhàu tâm linh
 
Gieo hạt trăm năm
Tím mầm hư vọng
Gió núi th́ thầm
Buồn xanh cơi mộng
 
Thèm một ṿng tay
Cho ngày bớt tẻ
Thừa những lần say
Quên nhau chẳng dễ
 
Thèm một bờ vai
Cho đời bớt lạnh
Cho đêm thôi dài
Hồn tan từng mảnh
 
Thèm một bờ môi
Tiếng ca không lời
Nghe lừng giai điệu
Nghe ḷng chơi vơi
 
Có không một lần
Hai ta thật gần
Ta ngoài vỏ ốc
Đâu cần ăn năn
 
Có không đời này
Bên nhau trọn ngày
Ta ngoài sách vở
T́nh là mưa bay
 
Trách chi Phật trời
Trao duyên lầm người
Ta ngày xưa đó
Cũng lầm nhau thôi
 
Cao nguyên lạnh đầy
Vàng thu lá bay
Mưa không ướt áo
Ướt ḷng ai hay.

 

 
 

 

Trở về mục Đọc Thơ