Hải Uyên

 

 

 

Bẽ Bàng
Muộn màng tắm ánh trăng non
Hỏi người xa có sắt son đợi chờ
Liễu ghen hờn với giấc mơ
Hà cớ nên nỗi bơ vơ lạnh lùng

Vàng son quyện lấy khay đồng
Muôn đời măi vẫn một ḷng thủy chung
Dẫu cho ai đó ung dung
Vui vầy duyên với tương phùng cùng ai

Tôi đây nguyện đến kiếp mai
Khung h́nh vẫn nụ hôn dài mỗi đêm

Xin ai hăy cứ b́nh yên
Vẹn toàn tơ mộng đẹp duyên bên người
Lỡ rồi kiếp tôi lỡ rồi
Một câu hạnh phúc nửa vời bay xa
01 May 2003

 

 

Thu Sang
Ta đứng giữa trời Thu
Lá vàng rơi khắp lối
Làn gió thoảng qua vội
Để lại nỗi buồn vương

Ta hít thở hơi sương
Giữa Thu, trời lành lạnh
Hoàng hôn buông hiu quạnh
Ta đây... người đă xa...

 

 

Đa mang
T́nh trải theo trăng, năm tháng chờ
Người giờ nơi ấy, có thường mơ
Có dơi mắt t́m trong khung nhớ
Hay đă quên đi... theo bụi mờ

Lẻ bạn, lạc bầy con nhạn trắng
Ủ rũ màu sương phủ như tang
T́m nhau suốt bốn mùa ly biệt
Ôm nỗi buồn chôn kiếp đa mang

 

 

Khuất lấp
San sẻ chi anh, nỗi buồn em
Đau đớn niềm riêng.... chết ven thềm
Gió trăng khuất lấp đời hư ảo
Em vẫy tay chào t́nh, một đêm

 

 

Lạc loài
Lệ chảy tràn tim
Giọt máu hồng ứa trên khóe môi
Tôi chảy giữa đời
Một phận buồn tê buốt ră rời

Thầm lặng chơi vơi
Hạ xám về tím tái khung trời
Một ḿnh bước lơi
Sóng đẩy vào bờ cát tuôn trôi

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ