Hạ Nhiên Thảo

 

 

 

Đêm tím Hương Giang 

Mênh mông sông tím cả ḍng

Sương giăng phủ kín trong ḷng Hương giang

Đêm về chầm chậm miên man

Tiếng chim cắt giọng trăng bàng hoàng rơi.

 

 

Về cuối chân trời 

Em về nhẹ tựa hơi sương

Bước qua lối mộng dáng tương tư chiều

Thẫn thờ đá cũng nh́n theo

Ngẩn ngơ hỏi gió đưa chiều về đâu

 

Ḍng sông mây tím nhạt màu

Bâng khuâng con nước bạc đầu chơi vơi

Sóng ngừng vỗ tiếng nhẹ rơi

Tim em thổn thức bồi hồi nhớ nhung

 

Chút bâng khuâng chút ngại ngùng

Ru t́nh em giữa muôn trùng mây trôi

Hoàng hôn buông xuống lả lơi

Theo em về cuối chân trời xa xa.

 

 

Ánh trăng mềm 

Đêm

Ḍng sông cũ

du hoài

Cơn mưa ngày hội ngộ

Thu đến lá vàng phai

 

Giọt nước mắt tràn

Đông xa vĩnh biệt

 

Đêm

Mơ vầng trăng

Nghe ngàn sao

rơi rụng...

Tàn canh

Nửa đời người

cô miên

 

Đêm khuya

Ánh trăng mềm là em

mênh mang trôi...

 

Nghe

Mùi oải hương

theo nhau th́ thầm gọi tên

Ngày tháng qua

 

Thôi! giă biệt

Chi người, chi ta

Cỏ úa

... Giữa đồng hoang

 

 

Em về 

Em về trong tiếng mưa ngâu

Trong ta triệu dấu t́nh đầu ấm êm

Trời buồn đổ giọt mưa đêm

Rơi trên phố cổ buồn thêm dấu hài

 

Em về đẫm hạt sương mai

Ḷng ta như trận mưa dài tương tư

Em về đếm bước chân như

C̣n ta ngồi với trầm tư ngậm ngùi

 

Em về ta một ḿnh thôi

Đêm nằm gối cỏ cuối trời ngủ say

Nửa khuya tỉnh giấc nh́n mây

Gió đông se lạnh buồn ngây ngây buồn

 

Mai về nghe thoảng tiếng chuông

Mới hay ta ở bên đường sắc không.

 

 

Sương mùa hạ 

Heo may về giữa bâng khuâng

Mưa rơi nhè nhẹ trong ngần mắt môi

Sen hồng nở nụ cười tươi

Em từ tháp cổ rong chơi phố phường

T́m anh một thoáng vô thường

Lạc dấu chân nhớ đêm sương hạ về

Lạc ḿnh trong bóng sao khuê

Em ngồi hát giữa bốn bề mây bay...

 

 

Như khói như sương 

Như gió như mây

Hư hư ảo ảo

Chút t́nh mật ngọt

Thuở nào xa xôi

 

Như em như ta

Không không có có

Từ nơi xa lạ

Hóa thành t́nh thân

 

Như nắng như mưa

Đêm dài ngày ngắn

Đợi chờ im vắng

Ai nào có hay

 

Như khói như sương

Vẫn c̣n se lạnh

Chút t́nh sâu lắng

Nỗi ḷng bâng khuâng

 

Như tỉnh như say

Nửa đêm thức giấc

X̣e đôi tay gầy

Như không như có...

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ