Do tính cách đọc thơ hoàn toàn chủ quan như đă nói ở trên, xin bạn đừng xem đây như một thiên khảo cứu hay một bộ sưu tập về thi ca Việt-nam. Tôi đọc bằng cảm xúc, không đọc bằng kiến thức. Nếu những lời bàn nào đó của tôi đối với một bài thơ mà không đúng ư tác giả th́ chẳng có nghĩa rằng tôi hiểu sai đâu, mà chỉ v́ tôi đọc thơ tác giả đó bằng cái hồn, cái giọng, cái cảm xúc của tôi đấy thôi. Xin đừng càm ràm, phiền trách. (Vả chăng, này các thi nhân, các bạn có thể nào chỉ tôi làm thơ cách sao mà không bị người khác hiểu sai ư không?) (trích LỜI THƯA của Vĩnh Hảo viết cho các trang "Đọc thơ")

 

 

 

Hạt Cát

 

 

http://www.hatcat79.com

 

 

 

Hạt Cát là bút hiệu của một nhà thơ trẻ. Thơ sáng tác bằng chữ Hán, rồi chính thi nhân dịch sang lời Việt; đôi khi sáng tác thơ tiếng Việt, rồi dịch sang Hán văn. Lời thơ già giặn, chững chạc; ư thơ thâm trầm, tiêu sái; nghe như tiếng ngâm vừa sảng khoái vừa buồn buồn thế nào ấy của một đạo nhân xa lánh trần tục... Vui thích với chọn lựa thong dong của ḿnh nhưng thoạt khi ḷng cũng chùng xuống trong một nỗi cô đơn thấm thía.

 

Từ t́nh yêu đến phong thái nh́n đời, thơ Hạt Cát quả là sự biểu hiện thanh cao hiếm hoi c̣n sót lại giữa cuộc sống xô bồ, phiền tạp và tất bật của thế giới hôm nay.

 

Khán vân

Chưởng trung thư khinh bả,

Mộ xứ tịch huân liêu.

Chẩm mao tùng hạ ngọa,

Khán thế bạch vân phiêu.

 

Ngắm mây

Trong tay trang sách hững hờ,

Chiều hôm nắng quái cơi bờ mênh mông.

Gối tranh nằm khểnh cội tùng,

Xem nhân thế đó bềnh bồng trắng mây.

 

 

Cổ tùng

Viễn sơn phù yên. Lănh !

Quần hạc bạch thu lâm.

Bách niên tùng ảnh. Mịch!

Hư thúy lập cô âm.

 

Thông già

Non xa mờ khói. Lạnh!

Cánh hạc trắng rừng thu.

Bóng tùng trăm năm. Quạnh!

Đứng xanh ŕ hư vô.

 

 

Mộng

Nhân quy trang y vũ thấp,

Ta bà chẩm lư phách khinh.

Minh triêu khai môn nhập mộng,

Diệp tân nhật khởi vô t́nh.

 

Chiêm bao

Người về ướt áo mưa sa,

Vỗ êm gối mộng ta bà mỏng manh.

Chiêm bao mở cửa b́nh minh,

Nắng lên thấy lá vô t́nh nơn xanh.

 

 

Tri kỷ thùy luân

Bạch sa giang biên phảng phất,

Tạp trần nhân ảnh tà huân.

Tử b́nh phiêu linh giang mộ,

Thương yên tri kỷ thùy luân?

 

Biết ḿnh là ai

Phất phơ lụa trắng bên bờ,

Bóng em thấp thoáng bụi mờ nắng hanh.

Sông chiều bèo tím lênh đênh,

Bâng khuâng khói biếc, biết ḿnh là ai?

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ