Hoa Cau

 

 

 

Mưa duyên
Mưa rơi nho nhỏ bên thềm
Mưa nghiêng hoa cỏ
Mưa nghiêng góc trời
Mưa rơi nho nhỏ bồi hồi

Mào ô em đội ...dưới trời chung nghiêng
Mưa rơi nho nhỏ làm duyên
Mắt ai nấp dưới mái hiên thẫn thờ
Mưa rơi nho nhỏ bài thơ
Tặng anh trời đất bất ngờ sang thu...

 

 

Không Đề
Con cầm trên tay, múi sầu riêng của mẹ
Thời gian lần lên khe khẽ...
... những lặng lẽ mùa ngâu

Con cầm trên tay mối t́nh nặng sâu
... cho con tất, những con đường phía trước...
con cầm trên tay tuổi ngọc buồn như nước..
... chảy theo nguồn... chẳng biết đục trong

Con cầm trên tay nổi nhớ... lặng câm
... chân rát bỏng, những niềm đau thấu được...

Con cầm trong tay... lọn tóc gầy ngày trước,
... những dỗi hờn... không biết được ngày sau

Con cầm chiêm bao những giọt mật ngọt ngào,
... vừa rớt xuống đôi vai trần nóng hổi
con cầm trên tay bao nhiêu điều nông nổi...
giữa bể đời... ḷng đau quặn đau

 

 

Lá thư viết gửi...

CHA
Cha đi bao tháng năm qua ..
Bằng bao nhiêu tuổi con mang bên đời
Ngọn đèn đỏ hoạch giấc mơ
Ngồi hong....nỗi nhớ xót ḷng ....Mẹ đau

Vết hằn châu mũi kim khâu
Vọng phu hóa đá, Mẹ đau bạc ḷng
Vơng khuya mẹ thức, con nồng
Tuổi thơ... loang lỗ...cạn dầu... đêm tan...

Cuối làng tiếng gáy vọng vang
Dế cơm non nỉ luyến thanh lạc đàn
Mưa rơi rả rích khua mành
Phải chăng nơi ấy...
cỏ xanh...
......... nhức ḷng!

MẸ
Hoa hồng bàng bạc phai màu
Tinh khôi vương văi, mộ cài tim côi
Trắng ḷng nỗi nhớ bơ vơ
Tiếng con ngọng nghịu, khói trầm lướt qua

Mẹ già tóc bạc phôi pha
Nồng thơm cỏ cháy, đất nâu gói hồn
Quẩn quanh bên gối mẹ đơm
Rêu xanh mọc phủ... tấc ḷng... không nguôi...

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ