Hoàng Quy

 

 

Một ngày tàn phai

lòng sắp lạnh, em ơi

mai nầy chân sẽ mỏi

hãy ngồi qua đây

uống rượu cùng ta

ly rượu đắng

nồng cay một thời phiêu bạt

hãy ngồi qua đây

giọt ngắn tình dài

nắng đã xế

lòng anh như bóng ngã

còn mảnh trời chiều hiu hắt tiễn đưa nhau

 

mùa sắp rụng

lá trên cành bối rối

con đường mưa bay mờ mịt bóng ai về

em có thấy

tháng ngày phai nỗi nhớ

khi mặt trời cúi xuống

chẳng còn ai

em có biết

khi lòng ta đã bạc

từng sợi râu chua xót nỗi u hoài

anh chẳng tiếc

dù lỡ thua canh bạc

cũng đành quên bạn cũ chốn giang hồ

lòng sắp ngã

hãy qua ngồi đây nghỉ

 

nhổ dùm ta những sợi tóc buồn

ta sẽ hát cho nghe

đừng vội vã

lời ta ru cho mát cuộc tình sầu

em có ngại đường về

mưa ướt áo

lòng ta đây che đỡ lúc qua hiên

dù có vậy

xin em ngồi nán lại

bên kia giòng từng sợi nhỏ mưa mau

 

ta quên kể cùng em

ở trong ta

chiều nao trời trở gió

bỗng thấy em về ngồi khóc rưng rưng

ta mới rõ

ta già hơn thế nữa

dù tình em như con nước tràn bờ

vạt áo cũ

em hãy lau giòng lệ héo

lỡ mai này nắng sớm sẽ phai tan

lỡ mai này đàn con ta thức giấc

mặt trời buồn chiếu dọi suốt xương da

em sẽ nhìn rõ ta hơn

để thấy ta già

ta cũng vậy

chắc không cầm lòng được

ngày tàn phai đâu nỡ để đau lòng

 

thôi đành vậy

hãy ngồi đây chơi một bận

nghe ta buồn ta hát vu vơ...

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ