Hoa Thi
Tôi là hoa?
ví như là vạn thọ
tôi đứng quanh b́a sân
mở miệng ngậm gió rét
thương nhan sắc chân trần
ví như là thược dược
tôi đứng sát hàng hiên
phơi đầu cài ánh nắng
vớt thêm chút hữu duyên
ví như là hoàng mai
tôi đứng trong b́nh sứ
giữa từ đường nghiêng vai
tắm khói hương tư lự
ví như là thủy tiên
tôi đứng trong đĩa ngọc
thân, tâm khẽ nghiêng nghiêng
thở theo từng âm động
ví như là cỏ hoa
nở giữa mùa nguyên đán
tôi nhín tiếng thở ra
giữa cuộc đời hữu hạn
sao tôi chỉ là hoa
của một thời con gái?
không, tôi vẫn là hoa
suốt cuộc đời tự tại.
Khi làm thiếu nữ
cỏ mượt cánh tay thon
hoa hồng vun môi ngọt
nhịp tim không bén gót
hát giữa thời thoa son
tôi cao lên với gió
tôi rộng ra cùng mây
tôi gặp tôi tất cả
ở mỗi người quanh đây
giày năm phân cao gót
áo mỏng vạt hông bày
ngón tay chưa đeo nhẫn
dắt một đoàn bướm bay.
Đi dạo
nắng gơ cửa mời tôi ra đường phố
chiều xanh nâng phơi phới bước đi
tay mở kẹp thả trăm nguồn tóc nhỏ
không gian thơm ngào ngạt thỏi xuân th́
tôi lướt nhẹ giữa muôn vàn cúc dại
ḷng thênh thang hội nhập với mây bay
trong khoảnh khắc đất, trời, tôi đứng lại
nụ chiêm bao ai rớt chạm hồn đầy
vói tay nắm hóa ra là hạt gió
x̣e tay nh́n tất cả đă hư vô
sao lạ quá có cái ǵ xốn xáng
hóa ra ḷng nở rộ những ḍng thơ.