Huy Tưởng

 

 

 

Con Đường

Này em ta dắt nhau về
Vang vang dưới núi
Chiều tê lạnh rồi
Con ong cái kiến
Qua đồi
Và trăng xanh n
a im lời nước mây
Bước chầm chậm dưới hàng cây
Đừng rung em nhé
Sợ ngày rụng theo
Bóng ta rớt dưới chân đèo
Em ơi có thấy ít nhiều hoang vu
Thôi nằm ngủ dưới rừng thu
Mai ta thức dậy thân mù mịt sương...

Mai ta bỏ phố quên phường
Dìu nhau đi suốt con đường hư không

 

 

Ðể nhớ một ngày em nhận lời yêu tôi

Lá trôi xanh

Rụng khẽ những mầm chồi mới hé

Tiếng chim gù sóng sánh chuỗi cườm nâu...

 

Lá trôi xanh

Em trôi miết—hồn tôi vàng nắng cúc

Lăm răm hình cánh cung

Tầm tã huyền cầm hanh hanh nụ...

 

Lá trôi xanh mê thiếp ngực về xanh

Vàng nắng cúc thuở cườm nâu vừa mới gửi...

 

 

Ðêm ngói vỡ

Tím hoa cà mắt phố

Ngày đưa lữ thứ chân ngói đỏ

Gió tràn khắp mái chiều tro xám

Ôi! Ðàn khẽ nghiêng nét mày trăng lá cỏ.

Hát tàn phai...

 

Hát tàn phai

Se sắt tiếng kèn đồng giẫy giụa

Hoàng hôn buông óng ả mật ong

Ðêm nhễu giọt hoa cà mắt phố. Ðẹp vì đâu!

 

Ðẹp vì đâu

Về tan nát yêu nhau

âm thầm đêm ngói vỡ...

 

 

Tứ nguyệt lục huyền

Thuở trăng ngân tím đàn

Vách huyền buông lệch một màu âm

Xưa, khúc ly biệt gọi

Ngời đáy cầm đau rạn vết rằm!

 

 

Ký ức điền dã

Chiều nép trong nách lá

Trăng cong lên hồi chuông

Dế gáy vàng gốc rạ

Không dưng

va mùi hương!

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ