Ngậm Ngùi

http://www.ngamngui.net

 

 

Khúc Thu Mưa
Cung đàn thánh thót xa đưa
Như mưa thầm gọi gió xưa quay về
Ngân nga tấu khúc não nề
Âm vang vọng lại bốn bề thâm u

Trời chiều nhuộm tím màn thu
Thoáng nghe trong gió lời ru não nùng
Chia ly từ độ mịt mùng
Thương nhau vẫn đợi trùng phùng nghìn năm

Đưa người nhẹ bước xa xăm
Trong lời nguyện nhỏ hỏi thăm xum vầy
Đêm về thác đổ trùng vây
Quì im bên vết thương đầy lặng câm

Tay ngăn những giọt lệ thầm
Ngậm ngùi em nhớ hương trầm ảo mơ
March 9 ,2002

 

 

Đôi Dòng Theo Gió Mưa
Gió từ đâu,
gió nổi lên
Cuộn trong vườn vắng,
buồn tênh lá vàng
Bạt ngàn chim gọi chim, vang!
Cây trơ,
gốc đổ,
điêu tàn hoang vu
Hỏi vườn hoang,
hỏi cỏ thu
Để ta trơ đứng,
lệ mờ trong mưa
Ta về,
mùa vẫn y mùa
Vẫn dòng nước lũ,
vẫn mưa chập chùng .
September 26, 2004

 

 

Lưng Trời Ảo Mộng
Mây bay bay, mây sầu lạc hướng
Lá rơi rơi, lá khóc thương rừng
Hoa chờ ai, hoa rớt trong chiều
Lòng nhớ người, lòng mãi rưng rưng!

Người về, trăng tà... áo rũ sương
Miên man... ta mơ chuyện hoang đường
Hồn theo mây khói... xa vời vợi
Gác lại bên đời những mối vương

Ta vẫn tìm ai giữa biển người
Dòng đời vẫn thế, vẫn ngược xuôi
Người như sương khói mờ hư ảo
Một chút chia tay cũng muộn rồi!

Người vẫn nằm đây, dưới mộ sâu
Hồn thiêng phiêu bạt tận nơi đâu?
Có nghe trong gió tiếng ta cầu?
Góc bể, chân trời mãi nhớ nhau!

Nghĩa trang hoang vắng... mình ta chờ
Một lần gặp gỡ chẳng là mơ
Trầm hương đủ ấm hồn băng giá?
Ai đã đem mưa giọt xuống mồ!
December 25, 2004

 

 

Vết Khôn Cùng
Ta chờ gì giữa cơn mưa
Mà nghe nặng trút,
vẫn chưa muốn lìa
Chỉ ta về,
lạnh đêm khuya
Thinh không lặng khóc,
đầm đìa hư vô.

Gió lùa,
hương sắc,
nhạt mờ
Cánh khôi nguyên khép
bên bờ... lao lung
Gió đâu cứ thổi lạnh lùng
Ta khâu mãi vết khôn cùng,
buốt căm!
Jan 2, 2005

 

 

Uẩn Khúc
Ngày đi,
đêm tới,
sầu rơi!
Nghe trong ấm ức,
mộng đời vỡ tan.
Hoang liêu,
ngày tháng thu tàn.
Buồn nghe quạ thét trên hàng phong thưa
Tìm trong ký ức
ta, xưa.
Bao năm,
chỉ thấy,
gió, mưa
ngập hồn.

Dốc đời trơn,
bước mất, còn.
Chân chùn,
hụt hẫng,
gót mòn
lãng phiêu.
Dòng người tất bật,
muôn chiều
Riêng ta,
lả bước,
bóng xiêu bên đường.

Jan. 18, 2005
 

Lạc Cung Sầu Khúc Đêm Xuân
Đêm xuân lạnh lẽo,
u hoài
Lầu cao gác ngọc
lạc loài riêng ta
Đâu đây
âm hưởng khúc ca
Còn vương cành lá
thiết tha
tiếng đàn
Ngoài song
nửa mảnh trăng tàn
Cung tơ đã huyễn
hồn hoang
rối bời
(Xưa, tay đan mộng
vào đời
Hoa xuân
khai nụ
gió vời tà dương...)

Nghìn trùng
đong với tay thuôn
Đêm ôm hư ảo
trăng suông
lạnh lùng.
Ba năm,
một giấc tương phùng
Tỉnh ra
mộng vỡ
mịt mùng trăm năm.

Ngậm ngùi
vọng chốn xa xăm
Trong lời nguyện nhỏ...
âm thầm trao ai
Xuân nay
tình cũng phôi phai
Người đi về với cuồng quay ánh đèn
Ươm mơ
trổ nụ ưu phiền
Nhặt từng
trái đắng
ướp miền tâm linh
Lời van,
vang mãi nhịp kinh
Vọng về là những vô tình,
đẩy-đưa.
Sáng cơn buồn,
mắt rơi thưa
Ai cho ta gió,
ta mưa
phũ phàng
Giọt cuối
Anh tràn...
ly-tan
Lệ nồng
ta uống
say làn hương mơ
Khói sương
quyện trắng
bên bờ
Anh,
ta
nguyệt lạnh
soi mờ tơ duyên
Feb. 11, 2005

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ