Ngân Phi Thư
Thao Thức
Như là nhớ quê hương vừa về lại
Như là đau những nhan nhản vẫn ngày ...
Làm sao có đủ tài năng
để
viết xuống một ḍng
mực chảy khắp núi sông ?
Luân Vũ Buồn
Có cơn gió đông
Tạt qua ḷng rét mướt
Xa xa ngoài kia
Cuối sông chia con nước ngược
Ngọn lục b́nh theo nước
Cúi đầu một ḿnh trôi về phía hoàng hôn
Nơi con sóng bạc đầu chưa kịp ghé môi hôn
Mối t́nh đă ĺa đời không lời báo trước
Nhớ....
Thương....
Yêu....
dốc ngược
Buồn không mơ hồ,
Đẫm ướt cánh hoa trôi
Đâu ai hay,
Sông sâu bao bấy bồi hồi
Sóng xao, sao hết sầu soi gương sầu
Dẫu về đâu, trôi nơi đâu
Ơ ầu t́nh bậu ví dầu không duyên
Xin che ngang nón ưu phiền
Gởi theo triền nước chút riêng sông dài ...
nỗi buồn không thể chia hai.
Ngẫu Hứng
Nguệch tay lên bảng phù vân
Một nụ hôn thắm màu trăng, tần mần
Chưa qua, dù chỉ một lần
Mà, yêu thương đă ân cần trao thân
Randwick, xưa ...