Ngọc Mỹ

 

 

 

 

Hỡi người yêu cũ
Hỡi người yêu cũ
Khúc nhạc vang lòng rũ nhớ anh
Đôi mắt long lanh
Dõi theo gió rung mành gợn sóng

Nương làn mây mỏng
Phương trời xa mỏi ngóng anh thương
Thân quá chán chường
Đàn ai khảy du dương nhẹ tiếng

Xuân thôi xao xuyến
Hận tình hoang sao luyến lưu vương
Lệ khóc đôi đường
Muốn hỏi anh còn thương lối cũ.

 

 

Bói bài

Chàng sương gió sa trường rong ruổi
Thiếp quê nhà khung cửi đợi anh
Bao đêm gió rít bên mành
Vầng trăng lẻ bóng treo cành quạnh hiu

Xào xào xạc tay đều ngọc nữ
Tìm thú vui bói chữ tự thương
Buông trôi phần số khó lường
Xào xào xạc xạc trên giường mình em

Hên hên quá hình em tim đỏ
Ngữa chờ anh bích mõ đen xì
Bài xui bói quẻ phân ly
Thôi xào bói lại xui đi hên về.

 

 

Mưa chiều

Chiều vắng anh mưa buồn giăng khắp lối
Nhìn ngoài hiên nghe cõi vắng cô đơn
Giọt mưa rơi hóa bong bóng bập bềnh
Gợi niềm nhớ về bên trời xa thẳm

Ngắm mưa rơi lòng chìm sâu vạn dặm
Hồn ngẩn ngơ theo mây xám phủ giăng
Mưa rơi rơi có hiểu nỗi lòng chăng
Buồn vớ vẩn hay băn khoăn niềm nhớ

Mưa rơi rơi rồi âm thầm tan vỡ
Nhớ lầu đầu gặp gỡ trong chiều mưa
Ai chiều nay thương tiếc mối tình thừa
Buồn dâng đến mỗi chiều mưa vắng lạnh

 

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ