Ngọc Thiên Hoa 

 

 

www.ngocthienhoa.com/tho/

 

 

 

 

Thơ

Em mặc áo thêu ngang qua vườn hoa

Hoa sắc hay mắt em nḥa?

 

Lời em muôn ngàn gấm là qua rừng ngôn ngữ

Ngữ thừa hay lời em thiếu?

 

Em đi trong chiều âm thanh qua từng ḍng nhạc

Đàn đứt cung hay cung em dung tục, lạc lời?

 

Em mang phong ba qua khoảng trời của gió

Gió ngừng lay hay em không mê say?

 

Em ôm nắng mưa đưa đêm ngày đi đâu vậy?

Mưa nắng vô t́nh hay t́nh giăy chết trong em?

 

Có bốn mùa, có nắng gió, có t́nh ca

Có lời lẽ văn hoa viết trên màu xanh của lá.

Có hoa sắc kết vần là hơi thở

 

Em cởi trần

Nên không thể

Là Thơ !

Tháng 1/19/06

 

 

Ngẩn ngơ

Chiều nay không có em

Chắc biển sẽ buồn tênh

Sóng đùa sẽ lênh đênh...

Trên cát dài, ngơ ngẩn!

 

Chiều nay không có em

Không có dấu chân người trên cát trắng!

Anh ngồi đây nghe ḷng chùn trĩu nặng

Nhớ dấu chân em, in giữa cuộc đời buồn!

1985

 

 

 

Bóng nắng

T́nh yêu như bóng nắng

Lăn tṛn trên vành môi.

Ngọt ngào như... lằn roi

Quất nhanh rồi trốn chạy!

 

T́nh yêu như gió say

Nghịch đùa qua mái tóc.

Gió bay chiều lá khóc

Rũ buồn mỗi mùa đông.

 

T́nh yêu như hoa hồng

Thơm thơm hương nồng ấm.

Xa rồi hai vực thẩm

Gai hồng đâm nhói tim!

 

T́nh yêu như tiếng hát

Như khúc nhạc mùa xuân.

Để hồn ai buâng khuâng

Ngậm ngùi khi t́nh bạc!

 

T́nh yêu như tiếng hát

Như hoa hồng, gió bay.

T́nh yêu khi chia tay

Bóng nắng nào trốn chạy!

 

Tháng 6-1-1990

 

 

 

Cái hôn muộn màng 

Câu thơ đầu tiên em không dành cho anh

Tuổi mười mấy như nụ hồng vừa chớm.

Câu thơ đầu tiên không xanh màu t́nh ư

Ḍng mở đầu, em ghi: "Tặng quê hương."

 

Câu thơ đầu tiên đơn phương như lời ru

Những thời đại qua từng trang lịch sử...

Những cuộc sống qua từng mùa khát vọng

Những con người trăn trở lúc chiều hôm!

 

Cuộc đời đi qua mái tóc

Tuổi đời qua từng khuôn mặt.

T́nh người qua mỗi trái tim

T́nh yêu đến không ai nhắc

Nên đă im ĺm như ngủ quên!

 

Ḍng thơ đầu tiên không có anh mà như đă

Em là nụ hồng đón nắng xuân anh.

Câu thơ đầu tiên có anh, em đă viết

Cho riêng anh nhưng đâu đă riêng ḿnh.

Nhưng có cái riêng cho anh, anh có biết

Cái hôn muộn màng nhưng em biết: Rất yêu.

 

Tháng 12-19-1989

 

 

Lỡ một thời xanh xưa! 

Mùa xuân như cánh gió

Mở trang thư thầm th́...

Xuân cho đời hương vị

Thay một lời chia ly.

 

Mưa xuân về lấm tấm

Vỡ trên bao lỗi lầm...

Hoa ḷng em nở chậm

Tiếc một thời xa xăm...

 

Anh bây giờ nơi ấy

Ném cuộc t́nh qua tay...

Em nơi này vẫn vậy

Nhặt đắng cay từng ngày...

 

Xuân này rồi xuân nữa

Có c̣n ǵ hương xưa !

Con chuồn chuồn trước cửa

Bay thấp mà gọi mưa...

 

Mưa chân t́nh mấy thuở

Theo gió về đong đưa...

Thơ duyên, em khóa cửa

Lỡ một thời xanh xưa !

 

Tháng 1/23/06

 

 

 

Tàn một cuộc t́nh!
Em lang thang ngoài gió
Ta lặn lội thân c̣.
Gắp nhằm cua kẹp mỏ
Buồn, ngậm môi thân ṣ !

Hắt hiu con kiến nhỏ
Luồn chỉ và xe trôn.
Ruồi sa chân chạy trốn
Khóc thân ốc mượn hồn !

Em, sóng dồn bờ trước
Anh, ngập ngụa nước ṛng.
Hai đứa giờ hai mộng
Duyên t́nh lỡ đêm đông.

Hai đứa giờ vô vọng
Để buồn cho ḍng sông.
Con cá hờn khuấy động
Tàn cuộc t́nh long đong !

Tháng 2/08/06

 

 

Một lần nữa 

Ta cho em một ngày nắng đẹp

Cho em một lần ép nắng vào tim.

Ta cho em phút cuối của trời êm

Để em thấy bỗng thèm đêm cổ tích.

 

Một lần nữa thôi em đời như đă

Đi vào vườn hoa lá thuở ngây thơ.

Em đi trên nhung nhớ tuổi dại khờ

Đừng đánh mất những giờ em thần thoại.

 

Người ta nói khoảng trời xanh tiếp nối

Đường chân trời em bối rối khi yêu.

Mùa thương như đă đến với những chiều

Em áo trắng gom mây trời phiêu lăng.

 

Những buồn chán xin một lần gởi lại

Cho em c̣n nguyên vẹn buổi ban mai.

Em đi trên những chiếc lá thuộc bài

Xanh xanh biếc là những ǵ hương dại.

 

Ta hoá nắng trên đường em, con gái

Để em yêu, yêu măi thuở học tṛ.

Xuân bốn mùa tươi sắc thắm, đừng phai

Một lần nữa cầu xuân em trở lại.

 

Tháng1/31/06

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ