Nguyễn Đức Thanh
Sài gòn
Sài gòn nhớ. Sài gòn thương
Mai về cuộc hẹn với hương khói tàn
Ba trăm năm. Bước ly tan
Nước con sông cũ chở ngàn nỗi đau
Sài gòn mưa nắng lạc nhau
Trăng lăng loàn đứng bên cầu ngó ai
Em về nối mộng sớm mai
Ta con chim hót lời ai oán sầu.
Huế tương tư
Lần đầu anh nói yêu em
Môi kê trăng lạnh đêm thèm nụ hôn
Rừng che khuất mặt tâm hồn
Thành qua tám cửa mưa tròn giọt lăn
Trao em giấc mộng trăm năm
Núi mang nỗi nhớ sông lầm lỡ xa
Dang tay níu lấy chiều tà
Chợt nghe sương khói thở ra nỗi buồn.