Nguyễn Minh Đức
Nhớ nhung
sương lạnh mờ trôi giăng mắt cay
hơi sương lướt thướt sầu bay bay
gió tạt sương cài lên tóc rối
người đi rồi lạnh thấm đêm nay
người đi rồi trăng có còn khắc khoải
tình đi rồi cay đắng mãi men say
em đi rồi thương năm tháng cũ
nhớ nhung
mòn mỏi sợi mây bay.