Nguyễn Nam An

 

 

 

Ru giấc cồn mây

Ngủ yên tôi giấc cồn mây

Sớm mai thức dậy mới hay tình vừa...

Qua ngày ngó núi quên chưa

Hay em là nắng vẫn thừa chứa chan

 

Ngủ yên chi, giấc chiều sang

Dặm ngàn thung lũng, dặm bàng hoàng vương

Lên non tưởng dễ quên buồn

Nào hay em vẫn về nương bên đời

 

Đêm lửa trại cháy buồn tôi

Nhánh tươi xông khói đỏ rồi mắt ai

Đêm lửa trại chút tình phai

Bập bùng theo gió dậy hoài vết thương

 

Ngủ yên tôi những bình thường

Cồn mây khuya gối cuối đường đã tan

Từ em chi thúy hoang mang

Đến đi để lại tôi hàng cây nghiêng

 

Ngủ yên, chi thúy, bình yên

Tôi lên non tưởng buồn quên ai ngờ

Giữa trời hong, nỗi sầu ngơ

Ngác lên mắt đỏ tôi vờ khói cay.

 

 

Trở về theo mơ qua

Năm năm rồi em nhỏ

Giờ hai đứa hai đường

Anh đã là khách lạ

Em vui làm người xa

 

Năm năm về qua đó

Quán trưa thuở hẹn hò

Chim xưa nằm giấu mỏ

Ngày xưa nằm co ro

 

Góc nào trong tim đó

Chốn nào chân đường trưa

Bụi nào trong mắt ngó

Thăm thẳm buồn cây đưa

 

Năm năm tình dạo nọ

Em chân sáo hiền khô

Bên bờ rào đứng ngó

Gác trọ chiều anh mơ

 

Vai trầm trầm tiếng thở

Ngày qua vui không ngờ

Giờ đây chân ngờ ngợ

Trở về theo mơ qua.

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ