Nguyễn Phan Thùy Chi

 

 

 

 

XIN NGƯỜI MỘT NỬA LỜI RU

 

Em xin người một nửa rời ru,

có bóng mẹ trưa hè nào đưa võng,

có bóng cha mải mê ngồi trên chõng

ngâm khẽ khúc Kiều dạy em biết yêu thơ,

 

em xin người một nửa lời ru,

chút hơi ấm sưởi chiều đông buốt giá,

chẳng còn bơ vơ ngày mưa nhà rũ mái

ngày cha mẹ không về em hóa mồ côi,

 

em chỉ dám xin người một nửa lời thôi ,

nửa còn lại người mang vào thế gian rộng trải

câu thơ viết vội về một thời vụng dại,

ghép mãi mấy vần, nghẹn lại giữa đêm côi

 

xin người bao dung, dành em một nửa thôi,

mang nửa lời ru em đi tiếp giấc mơ mùa gió nổi

nợ trần gian người gánh trên vai buồn tủi ,

có nhẹ được phần nào vì chia bớt cho em ?….

 

(01/12/2016)

 

 

 

VỀ ĐÂU TRÊN ĐỈNH MÙA ĐÔNG

 

Trên đỉnh mùa đông

những đám mây xám ngóng trông nhau

quên gió bấc hững hờ lật từng trang tình sử

những đám mây xám ngóng trông nhau

khi nỗi đau vắt vẻo trên cành quá khứ

oanh yến ngại ngùng,

im bặt,

giữa bình minh

 

Trên đỉnh mùa đông

giá rét ngập ngừng

lưng chừng thương nhớ

cánh nhạn muộn phiền

một mình lội gió

qua sông

 

Trên đỉnh mùa đông

nửa giấc mơ khẽ chạm tay gầy

nửa còn lại ngất ngây

trong phím đàn réo rắt

tiếng mưa

khẽ ru

mảng trời xám ngắt ...

về đâu

buốt giá mưa ngâu?

về đâu

rét mướt mây giăng?

về đâu

giữa đỉnh trời sầu

ơi hỡi,

về đâu?

.............

(28/11/2016)

 

 

 

LỜI TRI KỈ

 

Xuân về chưa giữa dòng xanh đầy thác?

Hồn tri âm biền biệt khúc nhạc xưa

Sóng có gợn đôi bờ xuôi mái?

Đầy nỗi lòng nổi nênh một cánh mai

 

Bá Nha hỡi, nước mắt sao chảy ngược?

Nuối tiếc chi còn mãi khúc Cao sơn

Tử Kì lặng mộ hoang một bóng

Vọng tiếng lòng Luu Thuỷ vắng xa…

 

Người tri kỉ tìm hồng nhan tri kỉ

Thủy chung sao cách trở mấy sơn khê

Người vạn dặm, trăng khi mờ lúc tỏ

Cội mai buồn tắt tiếng yến oanh

 

Nào tấu nữa mà so dây nắn phím

Sợi tơ chùng đợi mãi một mình ai

Người không thấu sao nhận làm tri kỉ

Một hồng nhan buông giọt ngắn dài

 

Xuân về nữa hay không về nữa

Đàn có dành đập vỡ vì nhau

Mấy lời vắn lão ngoan đồng vui nhỉ?

Chút hồng nhan bật khóc trang đài …

 

(21/1/2016)

 

 

 

LỜI CA GỞI DÒNG SÔNG NGÀY CUỐI THU

 

Đừng phiêu lưu nữa sông ,

Sông đã đi qua bao miền nắng gió,

những thảm cỏ mượt xanh,

những bờ lau trắng xóa ,

những cánh rừng bạt ngàn bí ẩn,

Sông đã đi qua thiên đường đầy ánh sáng hạnh phúc và vực thẳm của buồn đau,

Em biết sông hiền lành biết bao khi phải lắng nghe âm thanh ào ạt của ghềnh thác để tìm lời ca bình yên,

những lời ca cât lên từ máu và nước mắt ,

Em biết sông nhẫn nại biết bao khi phải tìm lối đi giữa chốn trần gian chật hẹp để về được giữa đại dương mênh mông ,

Đừng phiêu lưu nữa sông,

Mùa xuân rồi cũng đi qua, lá hoa theo năm tháng cũng sẽ về đất Mẹ - bình minh rồi cũng nhường chỗ bóng đêm,

Em và sông, chúng ta cuối cùng rồi cũng cạn kiệt những giấc mơ, cạn kiệt những niềm vui , cạn kiệt cả những nỗi đắng cay...

Dừng lại cùng em đi sông,

đừng mơ về một thiên đường hư ảo,

những giấc mơ lấm bụi trần sắp mục rữa,

những giấc mơ có hương táo chốn địa đàng,

Về đi sông ơi,

Hãy về nơi ta ngồi sóng sánh mùa thu lộng gió,

nơi biển biếc xanh màu tình yêu huyền thoại,

nơi duy nhất chỉ một lối đi- về,

Hãy ở lại bên em hong dòng trôi dưới nắng thu ngọt mật để nghe trên không vang vọng bài ca bất tử của thần Apollo …

Nơi ấy có những ngày bình yên để chúng ta quên đi trần ai của cuộc lưu đày…

 

(25/9 /2016)

 

 

TÓC NGẮN

 

Em chỉ có một bờ tóc ngắn

đâu đủ dài để buộc cả đời anh,

anh vốn nhiều ước mộng xa xăm

em nhỏ bé, liêu xiêu trong giá rét

tóc em ngắn

rối mưu sinh mỏi mệt

đêm anh dài

trăng bóng đổ tường loang

trời anh hồng sắc nắng phương Nam

em mải miết xác xơ cùng gió bấc,

 

tóc ngắn- em,

thương mùa thu chân thật

nắng, cũng chỉ hanh

mưa, chóng tạnh để xanh trời

tóc ngắn thủy chung trọn vẹn cả đời

không suối mượt nhưng hồn thơm thảo

em biết rõ chuốt trau hư ảo

ngào ngạt hương chỉ thơm được một thời

tóc ngắn em giản dị kiệm lời

một lối về thôi,

có bao giờ lả lơi mỗi chiều biển biếc...

 

tóc ngắn mong manh

giữa giấc mơ đời dài biền biệt,

mãi xa xôi nên mãi ngóng chờ

dẫu thiệt thua cũng chỉ biết buồn,

khóc lặng lẽ,

hiền lành,

vẫn thế...

em hồn nhiên giữa đời dâu bể

ước cho tóc đủ dài để buộc cả đời anh!!!

 

(02/01/2016)

 

chạm vào đêm
đôi mắt mù lòa chảy trăm nghìn uất nghẹn
chảy trăm dòng
hoang vu

chạm vào đi em
khẽ thôi
những lời tê buốt
chạm vào đi em
khẽ thôi
rã rời chua xót
mênh mông sa mạc rêu buồn

về đi em
dỗi hờn chi lời giã biệt
về thôi em,
ngày mai đêm vẫn dài đơn chiếc
thiên đường mù
của riêng một mình em....
( NPTC 5/10/2016)


chênh vênh

 

THIÊN ĐƯỜNG MÙ RIÊNG EM

 

Chạm vào đêm

những bậc thang vòng vèo trôn ốc

đôi chân rung cùng âm điệu

chênh vênh

 

chạm vào đêm

đôi mắt mù lòa chảy trăm nghìn uất nghẹn

chảy trăm dòng

hoang vu

 

chạm vào đi em

khẽ thôi

những lời tê buốt

chạm vào đi em

khẽ thôi

rã rời chua xót

mênh mông sa mạc rêu buồn

 

về đi em

dỗi hờn chi lời giã biệt

về thôi em,

ngày mai đêm vẫn dài đơn chiếc

thiên đường mù

của riêng một mình em....

 

(05/10/2016)

 

 

 

MÙA XA

 

Mảnh ghép cuộc đời

muôn vẻ

chẳng tựa nhau

nên cay đắng

vẫn hằn lên môi mắt

nên mỏi mệt

vẫn dẳng dai bám chắc

thương mãi giọt mưa thu

lặng lẽ dưới hiên nhà

 

giấu nụ cười

sau mỗi tháng năm xa

áo thay sắc

nhuộm buồn lên tóc

đêm thức trắng

ngắm mảnh trăng mới mọc

lá rụng giữa khuya

ngỡ tiếng thở dài..

 

đời mong manh

mơ giấc u hoài

mới vén tóc

đón nắng mai thức giấc

đêm đã lạc vì sao đáy mắt

vui đến khác nào chiếc lá thu phai?

 

thôi thì thôi,

hãy đợi một mùa xa

đợi hoa hé

dưới xuân thắm săc

đợi cỏ mượt

ướp hương vàng nắng

Mùa xa nào…

chờ ta chẳng lìa xa?

 

(11/10/2015)

 

 

 

KHÚC RU ĐÊM TRẮNG

 

Cuối thu

cánh cửa đời lặng câm

im ỉm khóa

đêm trắng

đường xưa hoang vắng

lẻ bóng ai về,

 

Cuối thu

giấc mơ chơi vơi,

con đom đóm dẫn đường

lập lòe đi- về tiềm thức

nỗi đau quái vật

miệng hun hút đen ngòm

nuốt chửng mảnh trăng son…

 

Cuối thu

người đàn bà bỗng thành cô bé con con

cầm đèn ông sao

tìm bóng cha thấp thoáng sau nhà cổ

cha không còn chờ nữa,

chỉ có tiếng dế lạc bầy

ngồi hát nỉ non…

 

nín đi em,

người đàn bà khát

mùa thu chẳng còn

sao em mỏi mòn

tìm hơi ấm mông lung?

 

nin đi em,

người đàn bà khát

dòng sông đã nhuốm chia phôi

xa em

đi về phía mặt trời

nào tiếc mảnh đời

ăm ắp giấc mơ,

 

Nín đi em,

một lần thôi

dốc cho hết dại khờ

rồi nín đi em…

 

(13/9/2016)

 

 

 

NGẮM MƯA

 

Lặng lẽ mưa

lặng lẽ em

nép bên hiên đời cuộn tròn khao khát

nhịp tí tách

giọt vắn dài,

giọt đắng đơn côi….

 

ngắm mưa,

chợt nhận ra trống rỗng hình hài,

ngắm mưa,

chợt nhận ra một cõi mù lòa

trăng vẫn rằm mà nguyệt chẳng hoa

 

đêm hoang vu

giấc mơ nào đưa em đến dòng sông định mệnh

tay ôm bờ hoang lạnh

trắng mùa ngâu

 

tí tách, tí tách...

rơi rơi rơi …

ý thu nhạt nhòa

lá thu rùng mình

vời vợi nhớ nhung...

 

(08/9/2016)

 

 

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ