Nguyễn Thanh Châu 

 

 

 

Lạc lối

đời như một biến kinh vô tự

t́m thấy ǵ giải đoán trăm năm

tôi hoang mang giữa rừng ẩn dụ

lạc lối về cố thổ xa xăm.

 

Dạ âm

nằm nghe mang máng từ muôn thuở

những tinh cầu mở cuộc tuần du

buông xa xanh những ḥa âm lạc

cuối rừng đêm bật đám cháy mù...

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ