Nguyễn Thị Khánh Minh

 

 

 

 

Câu Hỏi
Khi em sợ bạo lực và chết chóc
Anh bảo em phải trực diện với cái ác
Để quen dần sợ hăi

Khi vết dao cứa ngọt vào t́nh thương
Tin yêu hụt hẫng
Anh trách em tin đơn sơ điều thiện của con người
Em mới dễ dàng đau đớn

Khi thần tượng làm em tuyệt vọng
Anh cười em đă miệt mài xây bệ phóng
Cho những điều lư tưởng
Nên hoài ngây thơ

Cho đến khi, em sẵn sàng từ bỏ chiếc áo vọng tưởng
Của niềm tin và sách vở
Để vỡ ra đến tận cùng
Sự thật và những điều tồi tệ
Th́, anh lại kéo em về
Rằng, hoa ở trong vườn
Cổ thụ ở trong rừng
Chim bằng lướt gió trên trời
Thuyền nan không đi được biển cả
Em ơi, em đừng đi xa ...
???
(Tơ Tóc Cũng Buồn)

 

Nỗi nhớ im ĺm

về mau đi anh ơi
gió chờ măi bên thềm
đêm rầm ŕ lời hát
nghe sao buồn mênh mang
ôi tháng ngày sao chậm
tháng giêng măi chưa tàn

về mau đi anh ơi
thành phố buồn, rất buồn
nắng mưa về bất chợt
em sống mù như sương

ngày hai buổi một ḿnh
trên những lối ṃn riêng
gió bay hàng tóc rối
sầu trên cây lặng yên

buồn riêng ai biết tới
nỗi nhớ nhung im ĺm
sống như chờ như đợi
cười, như đang rất vui...
(Thi tập Trăm Năm)

 

Sợi Nắng Vàng

Hoàng hôn mầu nắng chín

Như ưng ửng hừng đông

Cành lục b́nh tim tím

Chở chiều đi trên sông

Ḍng theo ḍng hiu hắt

Lăn tăn chiều trôi xa

Sợi nắng vàng trong mắt

Đang gọi chiều em qua

Chiều sao êm ả quá

Xâm xẩm từng bước quen

Sợi nắng vàng ấm lạ

Sông th́ thầm trong em

(Thi tập Đêm Hoa)

 

Nghe Như
Nghe như mùa hoa đỏ
Đă về theo cơn mưa
Nghe như tiếng hè trưa
Phong phanh hồng trong gió

Để vương bước em đi
Thành son đôi gót nhỏ
Vụng dại không nói ǵ
Chỉ nh́n theo, mắt cỏ

Hoa mang màu thương nhớ
Tan về trong áo bay
Đôi cánh hồng như thở
Phố ưng ửng đường mây

Hồng hồng rơi trong nắng
Thầm lặng một tia nh́n
Chút màu hoa đằm thắm
Se sẽ hồng trong tim

(Đêm Hoa)

 

Ngon giấc

Ô đêm qua ngon giấc

Sáng nay ngày nhẹ thêm

Hỏi cùng con gió sớm

Làm sao tôi bay lên

 

Ơi mầu xanh ngọt mật

Có phải ngươi cũng tin

Rằng nơi này, tiếng hát

Vẫn từng ngày cất lên

Rằng nơi này, trái đất

Mỗi ngày mỗi đẹp thêm

 

Tôi cũng vô cùng tin

Rằng niềm tin rất thật

Nên ngon giấc

Từng đêm

(Những Buổi Sáng)

  

Đôi cánh

Tôi đă bay theo tiếng hót chim

Mỗi sớm trên cành cây ngậm hạt

Có tiếng ǵ như tiếng hát

Trên đọt dừa, mặt trời lung linh

 

Tôi thấy ban mai bằng đôi cánh

Ngày b́nh yên dưới những hàng cây

Những cửa sổ ngôi nhà lấp lánh

Chỉ muốn ôm vào trong tay

 

Chỉ muốn soi vào mặt trời gương

Hỏi đâu niềm tin đẹp nhất

Chỉ thấy một ngày lên rất thật

Trong long lanh

Từng hạt sương

(Những Buổi Sáng)

 

Từ nắng

Nắng từ tiếng chim hót

Nắng từ trong quả ngọt

Ngày tôi ly nước thơm

 

Nắng từ những chiếc lá

Nắng từ đâu đầy quá

Hái đi cho kịp ngày               

 

Nắng từ mầu hồng trời

Nắng từ mầu son môi

Nắng từ tôi từ tôi

Hăy đi cho kịp lời

(Những Buổi Sáng)

 

Từ phía ấy

Ngày thức dậy bằng bài ca phiêu lăng

Thời gian vừa gơ cửa giục tôi

Oâ bước chân sẽ cùng theo ánh sáng

 

Bóng tối đă ch́m trong mầu lá úa

Niềm vui mở ra từ cánh hoa vàng

Quay về phương Đông nương tựa

 

Gió sẽ thổi lên xanh

Nơi những lời anh nói

Em đang nghe từ phía ấy, b́nh minh

(Những Buổi Sáng)

 

Cảm xúc 

Cảm xúc sóng dội

Đặt tôi trên biển của lời

Cảm xúc dao sắc

Cắt tôi nơi trần trụi của lời

Cảm xúc lửa bỏng

Đốt tôi nơi rực cháy của lời

Cảm xúc gió bay

Thổi tôi thành lời của bài thơ hy vọng

(Những Buổi Sáng)

  

Những v́ sao

Con nắng vàng giăng lưới

Căn nhà tôi mắc bẫy

Trong bầu trời đêm nay

Thêm một v́ sao mới

         

Bạn ơi hăy nh́n xem trời đêm

Bao v́ sao sáng rực

Bấy ngôi nhà hạnh phúc

Là điều tôi hằng tin

(Những Buổi Sáng)

 

Ánh sáng chiêm bao

Ban mai lại hiện ra trên tờ giấy trắng

Những điều đang đợi tôi

Hay hiển nhiên chỉ là con nắng

 

Đằng sau lưng bóng tối

Là ánh sáng chiêm bao

Cái ánh sáng dịu dàng mà dữ dội

Đă xóa đi tất cả những v́ sao

 

Không nhiều lời. Ban mai chỉ đang ngời thắp

Hàng triệu cây nến nhỏ trên bầu trời

Trang giấy như một ước mơ có đôi cánh

Sẽ chạm vào nơi lấp lánh nhất của riêng tôi

(Những Buổi Sáng)

 

Đang gần lại

Đang mở ra những khung cửa sổ

Đang thức dậy. Con đường. Nhà. Phố

Dưới bước chân đang gần lại của ban mai

 

Đang mở ra những điều tôi thấy

Đang mở ra trang giấy

Dưới bước chân đang gần lại của tôi

 

Dường như

Đó là những bước chân

Đang đi dần tới hạnh phúc

(Những Buổi Sáng)

 

Tại sao không

Đừng điểm danh tôi. Ban đêm ơi

Đă mở ra con đường đi vào giấc mộng

Th́ làm sao tôi có thể chối từ

 

Đừng điểm danh tôi. Nắng chiều ơi

Dưới tàng cây kia có tiếng ru của bầy chim

Làm sao tôi không t́m về giấc ngủ

 

Đừng điểm danh tôi. Tấm gương soi

Có nơi thời gian đang đứng lại

Làm sao tôi không đi về phía của mùa xuân

 

Đừng điểm danh tôi hỡi người có mặt

Vụ mùa đă thơm, lúa chín ngoài đồng

(Những Buổi Sáng)

 

Ngạc nhiên

Mây trắng

Ngó xuống

Trần gian

Ngạc nhiên sao nắng vui tràn thế kia

Vậy trên này hay dưới kia

Cơi nào là cơi thuộc về trời xanh

(Những Buổi Sáng)

 

Từng bậc buổi sớm

Tôi đang bước lên từng bậc cấp buổi sớm

Từ ấm áp của đất

Bóng đêm đang trở thành kỷ niệm

Tôi đang ở vào thời gian nào thật nhất của mờ sương

 

Vẫn c̣n hơi gió đêm từ phương Nam

Có thể tôi đang ơ ûtrong bóng mà nắng đang trú ẩn

Bằng cái với tay dịu dàng

Tôi sẽ chạm vào nó

 

Sự lạnh lùng của đêm đă ở rất xa

H́nh như tôi đă bước thêm bậc nữa

Bây giờ th́ đă nghe được hương của những loài hoa

 Hơi ấm của ṿm cây, của tổ chim, của gối chăn giấc ngủ

Của những sắc mầu c̣n lẩn quất

Trong hồi hộp của chờ đợi

Tôi không biết ḿnh đang bay lên. Đang tới

 

Hay đang rơi…

(Những Buổi Sáng)

 

Anh có nghe không

Trong t́nh cờ gặp

Trong xôn xao t́m

Trong khoái cảm rơi

 

Đôi khi chỉ một chớp xanh

Tôi ḥa âm mầu sắc

 

Đôi khi chỉ là bọt bong bóng

Tôi vỡ ḿnh sóng dâng

 

Đôi khi trong khoảnh khắc lửa

Những ngôi sao ánh sáng vỡ

Là điều… anh có nghe không

(Những Buổi Sáng)

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ