Nguyễn Văn Của

 

 

 

Dòng sông năm cũ

 

Trong mơ tôi thấy một dòng sông

Lững lờ con nước chảy xuôi dòng

Đò ngang đưa khách, trăng mờ ảo

Sóng nước êm đềm, gợi nhớ mong

 

Ngày cũ bên nhau nhịp bước vui

Sánh vai mộng ước thuở ban đầu

Trăng thề sông nước câu hẹn ước

Trăm năm xin giữ trọn tình sâu

 

Chinh chiến xui chi cảnh biệt ly

Gạt lệ chia tay, tuổi xuân thì

Góc biển chân trời xa cách mãi

Tình riêng giữ trọn mối tình si.

(10/1997)

 

 

Cô đơn

 

Cô đơn trong buổi chiều tà

Nắng vàng nhè nhẹ, xót xa nỗi buồn

Giọt hồng lã chã lệ tuôn

Bờ mi mộng ước nhớ thương dạt dào

Âm thầm ghì chặt niềm đau

Đêm dài lữ thứ thuở nao trùng phùng

Em về mang lại mùa xuân

Ấm lòng cô lữ, rưng rưng giọt sầu.

(10/1996)

 

 

Nỗi buồn viễn xứ

 

Gió chiều lay động buổi hoàng hôn

Văng vẳng đâu đây tiếng nhạc buồn

Ru hồn viễn khách sầu xa xứ

Một mảnh tình riêng suối lệ tuôn

 

Lữ thứ bây giờ xa cách mãi

Nhớ thương thương nhớ tự bao ngày

Tri âm đâu hỡi người đôi ngả

Ân tình như chợt thoáng mây bay...

(9/1996)

 

 

Gởi cô láng giềng

 

Cô láng giềng ơi, cô biết chăng?

Tình ai ôm trọn đã bao năm

Giờ đà nhuốm bạc hai màu tóc

Xin gửi tình duyên cho gió trăng

 

Đêm dài thao thức chỉ vì yêu

Gởi mộng về em, dáng yêu kiều

Cô em hàng xóm ngày xưa ấy

Xao xuyến hồn tôi đã bao chiều

 

Vương vấn hồn ai, chung lối đi

Câm lặng tình si biết nói gì

Trường làng im bóng bên sông vắng

Đâu biết hồn ai thổn thức yêu

 

Duyên tình chẳng trọn bởi vì đâu

Trọn kiếp tình riêng một mối sầu

Công danh chưa trọn đành chia cách

Đôi ngả đôi đường cuộc bể dâu

 

Tiếng pháo nhà ai chợt nổ vang

Đưa người em gái bước sang ngang

Cũng con đò nhỏ ngày xưa ấy

Em bước lên thuyền, mộng vỡ tan...

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ