Nguyệt Minh
30/08/2003
Có một mà thôi
có một bài thơ khi viết vội
lâu rồi chưa gởi chữ nḥe rồi
bài thơ cứ độ khi chiều tối
một ḿnh ta đọc một ḿnh thôi
có một loài hoa hương ngát hương
ngọc lan theo gió thoảng muôn phương
loài hoa trong những loài hoa lạ
ai nỡ đa`nh quên... hương vấn vương
có một người đi chẳng nhớ người
vẫn thường cô quạnh lúc sương rơi
vẫn thường trăn trở từng đêm tối
dưới bóng trăng đơn ở cuối trời
có một lần thôi, có phải chăng?
t́nh đầu tuy biết rất mong manh!
trái tim tôi đă trao người ấy
có một người thôi suốt cả đời .
(T̀NH KHÚC TDK)
Người t́nh tôi ở đâu?
(Tặng nhà thơ HÀN SĨ NGUYÊN)
người t́nh của tôi
đang ở tận nơi nao ?
đang ở tận nơi nào ?
khi ḷng tôi muốn hỏi
chỉ một lời V̀ SAO ?
người t́nh của tôi
đang ở tận nơi đâu ?
đang ở tận nơi nào ?
cho từng đêm nức nở
lệ sầu hoen thấm mi
một lần gặp nhau
ai chắc sẽ nên đôi
ai nói chuyện yêu người
sao ḷng tôi cứ đợi
nghẹn ngào cay đắng ai ơi !
người t́nh của tôi
luôn cứ măi xa xôi
khi đứng ở cuối trời
cho niềm thương với đợi
trọn đời xa cách khôn nguôi
người t́nh tôi đâu?
khi đứng giữa đêm thâu
trăn trở mộng duyên đầu
tôi hờn ai mới được
v́ t́nh yêu tôi đơn phương
nh́n người ta yêu
tôi khắc khoải cô liêu
con gái dang dở nhiều
hay v́ tôi cứ đợi
một người t́nh trong mơ
người t́nh trong mơ
nay đă bỏ tôi đi
anh ấy mộng mơ ǵ
bên người yêu của ḿnh
đượm nồng ân ái yêu thương
c̣n lại riêng tôi
bao khắc khoải không hơn
khi đứng giữa đất trời
nghe niềm đau réo gọi
thầm trách người xa xôi
(T̀NH KHÚC TDK)
01/09/2003