Nguyệt Vũ
Bây giờ
Bây giờ mây gió cứ bay
Mong anh vui với những ngày cùng thơ
Bây giờ ngày nắng đêm mưa
Câu thơ em viết bơ vơ dòng đời
Bây giờ dù khóc, dù cười
Em như trăng sáng giữa trời mưa tuôn
Không vui cũng chẳng thấy buồn
Con tim không nhớ... chỉ lòng quặn đau
Ước gì đừng có gặp nhau
Không nên ân oán, không sầu năm canh
Bây giờ trả lại cho anh
Đêm thu lãng mạn, ngọt lành nắng mai
Bây giờ anh đã có ai?
Dây oan cứ buộc, đúng sai ai cần?
Bây giờ hai chữ Tình thân
Chỉ là cay đắng ngàn lần mình em!
Ước gì
Ước gì mình nắm tay nhau
Đi trong buốt lạnh đêm thâu tận cùng
Ước gì ở chốn mông lung
Cho môi mặn chẳng lạnh lùng tìm môi
Ước gì em, ước gì tôi
Cứ như Trái đất, Mặt trời chạm nhau
Nổ tung hai quả tinh cầu
Để tan vĩnh viễn trong nhau một lần.
Ví mà
Ví mà chẳng vướng nghiệp thơ
Chẳng lơ ngơ, chẳng dại khờ, nhớ quên
Bình yên ngày tháng dịu êm
suối vui róc rách chảy đêm trăng ngàn.
Tay ai khẽ lướt phím đàn
Rưng rưng nốt nhạc dịu dàng ngân lên
Ví mà lạt chẳng buộc mềm,
Chẳng yêu chẳng nhớ từng đêm bơ thờ.
Ví mà đừng có ngẩn ngơ.
Sao rơi kẽ lá bụi mờ sương đêm.
Ví mà đừng nhóm lửa lên.
Rơm đâu dễ tự cháy mềm thành tro.
Ánh chiều vàng
Dường như
trong gió mây bay
Một lời nói thoảng rót say đất trời
Dường như
một thoáng trong đời
Tay người chạm ấm tay tôi dịu dàng
Dường như
trong ánh chiều vàng
Vườn yêu xao động mơ màng men môi
Dường như
người đã xa rồi
Xế chiều tắt lịm vương rơi ánh vàng...
Hút hồn
Cớ gì người hút hồn tôi
Cớ gì nắng điệu, hoa cười kiêu sa
Dáng hình, giọng nói người ta
Trái tim tôi muốn vỡ ra, thình thình
Sương rơi ngọn cỏ cong mình
Tôi rơi vào một cuộc tình. Ngẩn ngơ
Người ơi là thực hay mơ
Nụ cười quyến rũ thẫn thờ bờ môi
Chùm sao rắc nhớ chơi vơi.
Trăng vàng hờ hững lặng trôi. Khuya rồi
Cớ gì người hút hồn tôi
Ngày đêm lơ đãng rối bời buồn vui.
Hóa đá
Giữa chiều ngồi lặng thẩn thơ
Tim buồn hóa đá, hững hờ tháng năm
Thì thôi, kệ ánh trăng rằm
Thì thôi, một cuộc chơi lầm người chơi
Thì thôi, hoá đá sao trời
Thì thôi, hoá đá nụ cười, niềm đau
Thì thôi, hoá đá mưa ngâu
Thì thôi, thanh thản một câu tạ từ.
Lời hoa cỏ...
Chiều suông em đứng ngắm gió trải trên cánh đồng
Và nhớ thế, biết không?
rầm rì lời hoa cỏ...Này, gửi vào trong gió chút nồng nàn men môi
Này, gửi vào mây trời hương thơm xuân ... mềm ấm
Này, gửi vào tiếng sấm rằng em, em yêu anh
Ơi ngọn gió mát lành
Gửi anh cho em nhé!
Đừng ...
Đừng ...
ném sỏi
xuống mặt hồ tĩnh lặng
Trái tim tôi chưa yên ổn bao giờ
Đừng thổi sáo một mình trên đồng vắng
Tôi
đứa trẻ mục đồng ...vốn đã rất ngẩn ngơĐừng xáo trộn ...
hoàng hôn bằng bếp lửa
Cuối ngày day dứt cháy khôn nguôi
Đừng...
nói với Em
bằng giọng nói bồi hồi.
Em chẳng chịu được đâu lao đến bên anh mà nức nở...
Môi anh như chén rượu
Em uống...
say
đứ đừ.
Trong vòng tay
... ứ hự
Đất trời xoay bung biêng
Hồ Tây nghiêng
...hư ảo.
Yêu như giông ...
như bão
Ghen tuông
cắn môi trờiChiều đông lạnh
chơi vơi
rên lên vì hạnh phúcGiữa hai bờ hư thực
chốn
bồng lai
... bông bênh
Em một mình đơn côi
Ngơ ngác giẫm vào chiều đã muộn
Xào xạc lá vàng,
đêm rơi xuống
ngày bình yên.
Ký ức xa rồi, ngoan nhé… trái tim
Mong manh quá như chưa hề đổ vỡ
Ở nơi nào khung trời bên cửa sổ
Ngày bồng bềnh
Bài hát bình yên
Trái tim bình yên
Con đường bình yên
Em giấu anh vào tóc đêm
Lơ đãng đếm bước chân mình trên phố
Chẳng nhớ nổi bao nhiêu bước nữa
Anh
bồng bềnh …
trong em!
Xa để biết
Xa để biết
mùa đông rồi sẽ lạnh
Lá bàng rơi úa đỏ đốt lòng nhau
Heo may dùng dằng níu mùa thu ở lại
Năm tháng trôi và ký ức mờ phai…
Xa để biết
thế nào là hụt hẫng
Điện thoại im lìm không tin nhắn, miss call
Xa để biết
tim mình từng xáo trộn
Một giọt sương run rẩy đến vô cùng
Xa để biết
mỗi chiều qua phố vắng
tìm đâu đây hơi ấm lưng người
Xa để biết
từng đêm bằng lặng
tiếng thở dài, nước mắt thẫm vào đêm
Xa để biết
bẽ bàng lắm chứ
khi thấy anh quấn quýt bên người
Người ta xinh và ai đó thật vui
và ai đắng lặng cười héo hắt!
Xa để biết
em từng quá quắt,
Ghen và yêu và để mất anh rồi
Xa để biết
chiều nay lá đổ
Và nỗi buồn như gió đi hoang…
Mưa...
làm đất ửng hồng xinh lạ
Môi mọng tươi, rạng rỡ nụ cười
Lửa mùa hè khao khát giọt mưa rơi
Trời đất giao hoà trong nốt nhạc!
Thao thức chờ mầm xanh tươi mát,
cây hồi sinh sau mỗi cuộc mưa tình.
Giữa hè sấm chớp mưa rơi
bao nhiêu giọt nhớ
trắng trời thuỷ tinh.
Ơ kìa hạt gió ngoài hiên
Vỡ oà bong bóng hờn ghen
ơ kìa...
Cơn mưa dịu khát mùa hè
Lặng đi cả tiếng đàn ve
rối bời.
Mưa lau nước mắt oà rơi
Gọi tên ai đó
môi trời
rưng rưng
Trăng
Trời lặng đêm, thành phố im lìm
Ta lén lút hẹn hò Trăng qua cửa sổ
Trăng viên mãn giữa trời khuya rờ rỡ
Ta dịu dàng, buông thả ngả ngơi
Trăng dát vàng qua song cửa lả lơi
Ve vuốt thân trần tới từng xen ti mét
Ta và Trăng đắm say không biết mệt
Nghẹt ngào tiếng thở của đêm
Ta bay lên cùng vầng trăng dịu êm
Ngàn sao rủ nhau trải chiếu mềm
Mơn man gió kể ngàn câu chuyện
Dòng sữa bạc loang loang
man mát trên mình
Ta cùng Trăng hai đứa tự tình
Nỗi nhớ nhung tự ngàn xưa vọng lại
Bầu trời đêm hương cỏ cây ngai ngái
Mùa xuân đang dậy tình
Cả vũ trụ chuyển mình
Ta cùng Trăng quyện nhau từng hơi thở
Ta rướn mình thân rừng rực lửa
Ôm trọn vầng trăng ngả nghiêng
Trăng cùng ta chung chiêng
Rồi hụt hẫng
nhẹ nhàng
chới với
Ta cùng Trăng khát khao niềm mong đợi
Rồi rơi
rơi…
rơi đến tận vô cùng.
Trà gừng
(Kính tặng mẹ)
Mẹ đưa con chén trà gừng
Sánh, vàng, xanh, đậm, thơm lừng môi con
Chè xanh mẹ chọn lá giòn
Nâng niu rửa sạch, lá còn vẹn nguyên
Gừng già – cay, nóng vàng ươm
Chè chắt nước chát, ướp thơm tích giành
Quê nghèo mái lá nhà gianh
Hoa tươi, quả ngọt, mát lành thịt da
Cánh cò bay trắng đồng xa
Chè xanh, khoai luộc đậm đà... hương quê.
Ban mai dịu ngọt
Ban mai chim hót dịu êm
Anh quờ tay gối, ngọt mềm môi em
Dịu dàng ôm riết chặt thêm
Nồng nàn cháy bỏng chẳng đêm nào bằng.
Vườn xuân
Mùa xuân gõ cửa vườn em
Lão mai cằn cỗi bật lên lá mầm
Mùa xuân ai nói thì thầm
Cho tóc ai mượt, má hồng ai xinh
Mai, Đào đua nở rung rinh
Ơ kìa… giọt nắng, gợi tình khát khao
Ngỡ ngàng nụ hé thanh tao
Dâng hương quý phái gửi vào ngực em
Mùa xuân mùa của ái ân
Trai thì mệt mỏi, gái xuân dậy trào
Mùa xuân én liệng trời cao
Có đôi bướm trắng bay vào ghẹo hoa...