Phạm Doanh

 

 

 

Tình ơi!

Tình ơi, tình đến bao giờ
Tình đi để mối hững hờ cho ai
Gối chăn xếp,
mộng thôi dài
Còn đây, đầy nỗi u hoài trong tim
Tình dù muộn,
dẫu đắm chìm
Dù đời sa mạc vẫn tìm bóng em
Có đêm
đang ngủ bỗng thèm
Một thân hình nhỏ
thơm mềm trong taỵ


Mộng Du

Hồn ta ngập chốn ao tù
Từng đêm mộng mị hoang vu cuối nguồn
Công viên cây lá rũ buồn
Thấy ngày còn bé tắm truồng dưới mưa
Thấy ta cạo tóc trái dừa
Yêu bao nhiêu bận vẫn chưa ngút ngàn
Yêu như nguyên thủy hồng hoang,
Yêu quên mất nghĩa đá vàng với em
Bàng hoàng tỉnh giấc trong đêm
Ngỡ thân người lạ còn mềm trong tay
Thủy chung ta giữ ban ngày
Nhưng trong giấc ngủ hồn say sóng tình
Đam mê bên những bóng hình
Đam mê bên những bóng hình không quen
Có khi dáng dấp như em
Có khi ta gọi cùng tên cũng ừ
Em đi cho đến bao chừ
Để ta mê ngủ mộng du chốn tà
Em về vớt lại hồn ta
Em về đuổi những bóng ma trên giường .

 

Lãng Tâm

Gặp nàng giữa chốn đông người
Bâng khuâng không biết nàng cười với ai
Anh về bán cả gia tài
Những mong đổi được một hai tiếng cười
Long lanh ánh mắt sao trời
Đoan trang khóe hạnh, lả lơi đáy lòng
Sá gì cuộc sống viển vông
Khi ta thấy bóng ta trong mắt nàng
Có người sắm chiếc đò ngang
Kết hoa trải lụa đưa nàng sang sông.

 

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ