Phạm Ngà

 

 

 

 

Lời ru con của người yêu cũ

Dừng chân bất chợt, lắng nghe
Tiếng ru mới mẻ gọi về xa xôi
Điệu ru quen thuộc bao đời
Mà xao xuyến mãi bồi hồi tiếng ru

Một thời thân thiết dạo xưa
Người con gái ấy bây giờ ru đây
Tròng trành tiếng gió gọi mây
Nửa ru bé ngủ, nửa lay gọi lòng

Con thuyền nói với dòng sông
Cánh cò nói với mênh mông nắng chiều
Thời gian nói với tình yêu
Buồn vui lại nói những điều buồn vui
Xin đừng ai nữa như tôi
Chuyện không đâu đó bùi ngùi tháng năm
Hẳn như cách trở xa xăm
Thì tôi ru khẽ, ru thầm cùng em
Ngủ yên, cho bé ngủ yên
Và người cha ấy vững bên chiến hào
Qua bao sông rộng núi cao
Tiếng ru dẫu ở nơi nào cũng thương

Chẳng làm con nhện tơ vương
Bao con đường vẫn một đường quanh nôi
Lời ru như lửa bừng soi
Bên nhau ấm những cuộc đời chia xa
Để lòng mãi mãi thiết tha
Dẫu cho ai đó vượt qua chính mình.

 

 

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ