Phan Nhật Tân

 

 

 

 

 

Phố Thu Mưa

           

vàng phố mùa thu lá

rụng mưa ướt mắt buồn chìm chân trời sợi nhớ cột mùa mây tha phương

 

xuân thả tơ trời bay

cánh diều căng ước vọng em rồi qua mùa hoa đầy tay chùm ảo mộng

 

dây nhãn lồng héo rũ

gầy rạc vóc chim quyên

một mình khan giọng hót

nơi nào nghe bình yên

 

đan chi mưa mù sợi

ngó chi mòn lối xưa

biết một mình thôi vậy đợi ngày qua chẳng vừa

 

 

Về Lại Sông Xưa

           

Một lá thuyền quay nước cuộn dòng

Trăm ngàn nhịp sóng gợn thinh không

Thời gian hổ phách pha màu khói

Con mắt cười ai đọng nhớ mong

Bốn ngả mây về cho kịp buổi

Chờ nhau đời sống cũng chao nghiêng

Đêm lên dây nhạc ngân trong gió

Thánh thót trên mi giọt muộn phiền

Rượu tím pha lê chìm đáy cốc

Sông xưa tiếng sáo gọi xa vời

Sao soi trên lối về say ngủ

Ai thức mai này mơ viễn khơi 

 

 

Đời Tôi Một Nhánh Sông

           

chảy đi sông ơi chảy đi sông ơi từ nguồn hoang sơ ra đến chân trời chảy đi sông ơi chảy tràn ra biển từ trong ước mơ thành giấc mộng đời

 

chảy đi sông ơi chảy đi sông ơi chảy trong đam mê chảy trong mù quáng tràn trề yêu thương rối tung hờn oán như cây khát gió như cỏ khát sương đuốc khuya tìm lửa hồn hoang tìm đường người mất chân dung chẳng còn quá khứ chẳng còn tương lai tràn đầy nỗi sợ hối hả tìm nhau chẳng nhận ra mình chảy đi sông ơi mải miết bôn trình

 

chảy đi sông ơi chảy đi sông ơi chảy lên đồi cao cuốn thuyền trông đợi đá tượng đưa tay mắt người vời vợi chảy qua thang mây thành trận cuồng phong chảy về nhân gian nước mắt ròng ròng chảy về địa ngục hồn oan thương khóc cháy đỏ buồn đau còn mất được thua chảy qua bốn mùa vàng phai nắng cũ hồn nhiên xanh rêu bình yên sóng vỗ đá thành cuội cát đêm thở than lời nỉ non than van dâu biển thay rồi

 

chảy đi sông ơi chảy đi sông ơi cho cây xanh lá cho nụ vàng hoa cho em tóc mượt soi đêm trăng ngà áo xanh thơ trẻ môi cười thướt tha da thơm màu lụa má thắm màu hoa tiếng lòng giục giã chân guốc gần xa bước vào đời nhau hồn đau một thuở bước lên đời nhau tim đành rạn vỡ mòn chân cuối đường ôm tim ngồi thở thương chi thương chi buồn chi buồn chi

 

chảy đi sông ơi chảy đi sông ơi tàn cuộc trần gian hết cuộc khóc cười vời tay hư ảo con mắt chơi vơi còn gì mang theo còn gì để lại còn gì cho nhau một đời trót dại một đời si mê một đời lầm lạc một đời hoang mang một đời tan tác níu bóng thiên thu vẽ vời câu hát sông chảy xa mù chảy đi sông ơi chảy đi sông ơi

 

 

Thuyền Trên Sông Mưa

           

1.

ở nơi này chưa hết mùa đông

tết đã qua dù ngày rất chậm

tuyết đầu non và mưa trên đồng

áo rất dầy nhưng lòng chẳng ấm

 

mưa, khuya mưa sáng mưa và chiều

nước chảy xuống lòng đời khô hạn

sớm mai thành sương ven núi cao

che khuất vết đồi sâu nứt rạn

 

như nước tìm về một dòng sông

để lại nối đôi bờ xa cách

mùa cỗi cằn hồn cũng hoang vu

gió đổ sạt những bờ lau lách

thuyền thuyền ơi mối đục nhện giăng

triền cát lở bờ xa ngút ngát

khuya đợi mòn thanh xuân trở về

gom tàn hơi hẹn cùng phiêu bạt

 

2.

muôn nghìn trang sách tan thành mơ

đường thấp cao dù che ngựa đón

mười lăm năm lạc nẻo rừng hoang

thành một đời tim kề dao nhọn

 

trải lòng ra gió lộng mười phương

đêm gối tay với niềm cô tịch

khoác tàn y nhớ thuở phiêu bồng

lỡ chôn chân quê người đất khách

 

lều vại ta dừng che trú đời

nắng xuyên soi bóng dài một thuở

ngồi nhìn lui nhìn tới trăm năm

bụi hoàng hôn mờ con mắt đỏ

 

can chi ngồi trầm ngâm cả chiều

trở trăn hoài những khi vừa sáng

đôi khi ngồi trách nuối ngày qua

thôi rơi vào mốt mai quên lãng

 

3.

mưa, chiều ơi sao nhớ quê xưa

ở nơi đây mùa đông chưa hết

mười lăm năm khô nhánh sông đời

tay bám rễ chừng như mỏi mệt

 

mắt đăm đăm chìm trong lũng sâu

núi vây quanh bỗng thành ngăn ngại

nghe rừng già trơ nhánh tay vươn

từng giọt rơi vào đêm trống trải

 

mưa, mưa ơi mưa cho sông đầy

cho nước nối đầu nguồn cuối biển

nối những bờ không dưng cách chia

thương ơi những lòng thuyền lạc bến

 

băng ngang một thời ta trẻ trai

đẫm ướt hành trang nhòa lệ máu

rồi vòng quanh khi nao cuối đời

nụ cuời buồn mắt còn đau đáu

 

4.

mỗi vòng quay ngày một dần xa

người lên non hát lời kinh nguyện

người trầm luân một thuở ta bà

mưa ngày mưa đầu non cuối biển

 

mưa thêm mưa thêm cho sông đầy

thuyền đêm nay ra khơi trăng muộn

người đêm nay theo nước trôi xuôi

còn tiếng sóng trên bờ gió cuốn

 

 

 

 


 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ