Phan Ni Tấn
H'Na - cô gái Tây Nguyên
Gùi trăng
Ơi này cô gái H'Na
Sao cô gùi mảnh trăng tà của anh
Ðường trơn cô chớ bước nhanh
Hồn anh đang ngủ giữa vành trăng kia.
Một cụm xuân thì
Chẳng hiểu em nói cái gì
Nhìn môi một cụm xuân thì cũng thương
Em xinh như đóa hướng dương
Mọc hoang theo lối về buôn bán nghèo.
Ðôi trâm vàng
H'Na đựng gạo trong gùi
Ðem ra chợ đổi lấy đôi trâm vàng
Cài lên cái tóc mơ màng
Con trai con gái buôn làng xuýt xoa.
Chê con vắt
Cổng làng có lũy tre xanh
Mùa mưa con vắt càng tanh hơn nhiều
Lấy que em dích em khều
Chê con vắt chẳng biết điều với em.
Buồn anh leo tít
Nhuộm "yêng" bằng nước thuốc dương
Xanh xanh tím tím dễ thương lạ lùng
Ngày đóng quân ở buôn Ðung
Buồn anh leo tít ngọn dương ngó về
Cái mây nó phủ bốn bề
Cái gió núi rít, cái tê tái lòng
Ngày hành quân ở Bandon
Buồn anh cắn ngọn cỏ bồng nhớ em
Nhớ hồi mới chớm làm quen
Chưa chi cực khổ nó chèn tức không
Ngày H'Na bắt cái chồng
Bỏ tôi cái bụng héo hon tháng ngày
Tội tình biết mấy ngón tay
Cố xoa mà bụng cứ gầy nhớ thương
Giặt yêng bên suối nước trong
Yêng phai thuốc nhuộm theo dòng trôi đi.
Chiều ở buôn Alê A
Gà rừng đậu nhánh sa kê
Tiếng gáy eo óc vọng về buồn hiu
Nhà sàn mái lợp xiêu xiêu
Nghe trong tre nứa tiếng chiều rơi mau
Lẫn trong sương đục một màu
Cầm canh tiếng mõ héo sầu ruột gan.
Ngõ Phượng
Khi trời đổ nắng trăm phương
Bóng em lại nổi trên đường lá bay
Khi trời khép nắng ngủ say
Kìa trôi mất bóng ai gầy như chim
Thương em tôi dõi mây tìm
Ngờ đâu bóng đã ngã chìm dưới mưa
Thôi ta đập vỡ đàn xưa
Vén môi cười nát trận mưa trên ngàn
Co tay ngùi giấc mộng tàn
Bẻ gươm thiên cổ qui hàng hư linh.
Cội xưa
Ngón tay lần chuỗi bồ đề
Thân nương bóng nguyệt tìm về cội xưa
Xin chào một giọt nắng mưa
Hỏi thăm sen nở kịp mùa tịnh chay
Bổn lai diện mục ta đây
Phải thân tiền kiếp là cây sen hồng?
Tịnh thất
Một bát canh tần sót đáy tô
Một cành huệ héo giữa bình khô
Một câu kinh ẩn trên đầu lưỡi
Một nhà sư khẽ tiếng: nam mô...