Phương Triều
Hư từ
Chưa chừng em cũng chưa quên
Nên em lại nhớ bắt đền chưa đưa!
Có dư chắc cũng không thừa
Có ai chịu thiếu cho vừa chỗ dư!
Câu thơ mượn vốn hư từ
Nên nghe thảm thiết mà như giả đ̣!...
Ngủ
Chắc ăn ngủ nướng qua ngày
Chân leo mép tối trượt dài xuống đêm
Thức rồi chắc ngủ được thêm
Ngủ cho năm chín quên thềm sáu mươi!...
Một đời ngủ giữa cuộc chơi
Lỗ gian thua lận vẫn cười vô tư!
Sáu mươi mặt cứ lừ đừ
Cù lần cỡ đó h́nh như cũng... ḿnh!
Không làm chi chỉ làm thinh
Có khi làm lại vô t́nh làm chơi!
Có thêm cũng chẳng chắc lời
Có hao hụt cũng một đời đă hao!
Có khi cũng chẳng khi nào
Có sao th́ cũng chẳng sao. Nhằm nḥ!...