Quách Tấn

 

 

 

 

Ðêm  thu nghe quạ kêu
Từ ô y hạng rủ rê sang,
Bóng lẩn đêm thâu tiếng rộn ràng...
Trời bến Phong kiều sương thấp thoáng
Thu sông Xích Bích nguyệt mơ màng.
Bồn chồn thương kẻ nương song bạc,
Lạnh lẽo sầu ai rụng giếng vàng.
Tiếng dội lưng mây đồng vọng mãi,
Tình hoang mang gợi tứ hoang mang.

(Mùa Cổ Điển)
 

 

Chiều xuân
Chim mang về tổ bóng hoàng hôn,
Vàng lửng lơ non biếc đọng cồn.
Cành gió hương xao hoa tỉ muội,
Ðồi sương sóng lượn cỏ vương tôn.
Khói mây quanh quẩn hồi chuông vọng,
Trời biển nôn nao tiếng địch dồn.
Thưởng cảnh ông câu tình tự quá!
Thuyền con chở nguyệt đến cô thôn.

(Mùa Cổ Điển)



 

Ðêm mơ
Thuyền ai neo nguyệt bến sông Ngân,
Khúc nhạc giao bôi rót xuống trần
Sương bạc vấn vương lòng quả phụ,
Trúc vàng tha thướt bóng giai nhân.
Hồ im vẻ ngọc mơ duyên lá,
Sân vén rèm hoa đón ý xuân.
Muôn dặm gió về say lảo đảo,
Cành hương chợt tỉnh ngát hương lân.

(Mùa Cổ Điển)

 

 

Trả lời ai

Yêu nhau chẳng đặng gần nhau
Ðể thương để nhớ để sầu cho ai ?
Thương ta ta lại thương người
Ta thương người gấp mười người thương ta.
Nhớ người người những nhớ ta
Nhớ ta ta nhớ bằng ba bảy người.
Sầu tây khôn tả nên lời
Lòng ta người biết dạ người ta hay.
Cùng nhau tình nặng nghĩa dày
Xa nhau âu cũng có ngày gần nhau.
(Một Tấm Lòng)

 

 

Yêu hoa
Yêu hoa yêu cả một đời
Khi phong nhụy thắm khi cười gió đông
Khi trăng xế khi sương lồng
Khi đà lợt phấn phai hồng còn yêu.

(Một Tấm Lòng)

 

 

Tâm sự
Toan vùi đốm lửa văn chương
Dòng trôi tâm sự gió sương lại nhiều
Gương trong dù chẳng nhiễu điều
Vầng trăng cổ độ dẫn triều nước lên.

(Trăng Hoàng Hôn)




Lầu khuya
Lầu khuya đã dứt tiếng đàn
Còn nghe đôi cánh hương tàn rụng thu
Phong trần ngấm vị phong lưu
Lòng không trăng nước Giang Châu vẫn buồn.

(Trăng Hoàng Hôn)




Tạnh mưa
Mưa rồi trời lại thêm trong
Giàn hoa thiên lý cánh ong dập dìu
Lưa thưa rụng giọt nắng chiều
Áo phơi gió nhẹ ít nhiều hương bay.

(Trăng Hoàng Hôn)

 

 

Rạng đông

Bên dòng khe nước trong
Cây măng vòi cong cong
Lắc lư chim chèo bẻo
Trên nền trời rạng đông.

(Mộng Ngân Sơn)

 

 

Nhánh chiều

Chiều đọng nhánh mồ côi
Nhìn chim sâu đút mồi
Nhớ thương tràn gió lạnh
Làng cũ bóng mây trôi.

(Mộng Ngân Sơn)


 


Hư tâm

Chim chiều kêu trước dậu
Gối sách nhìn hư không
Phơi phới làn mây trắng
Bay qua ngọn ráng hồng
(Giọt Trăng)

 

 


Cành thơm

Cành sương thơm sắc lá
Nắng đọng lòng chim ca
Nghìn trước thu đang trái
Nghìn sau xuân đã qua.

(Giọt Trăng)
 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ