Sông Kiên
Vu Vơ Mùa Thu
Em về nắng cũng theo sau
Em đi lá cũng phai màu lá rơi
Em gần tay vói mây trời
Em xa như thể là hơi thở buồn
Em sầu nên có mưa tuôn
Em hờn nên gió lạnh luồn qua song
Bây giờ nắng có vui không ?
Bây giờ lá có đau lòng lá rơi ?
Bây giờ mây có chơi vơi ?
Bây giờ hơi thở ... tình ơi có buồn ?
Bây giờ mưa có hay tuôn ?
Bây giờ gió có lạnh luồn qua tim ?
Tháng Hạ
Tháng hạ ngày dài héo hắt mây
Mặt trời nung đốt thế gian nầy
Đêm về khắc khoải tương tư gió
Mưa ở nơi nào ? Có nhớ cây ?
Tháng hạ yêu nhau lòng thật thà
Yêu từng ngọn cỏ, ngõ chân qua
Yêu cô con gái sầu trinh nữ
Yêu gã trai tình mộng viễn hoa
Tháng hạ đêm hè đom đóm bay
Như ngàn sao lạc bỏ trời mây
Ước gì mình ở bên nhau mãi
Để đếm sao trời trọn tối nay
Tháng hạ xa nhau tựa đất trời
Tình còn diệu vợi chốn chơi vơi
Buồn về một lối, sầu trăm ngã
Ôi nhớ thương gì ? ... Thương nhớ ơi !
Ngụ Ngôn Tình Tôi
Tôi muốn làm mây,
bay về cuối trời,
ủ tình trong bóng,
che người tôi yêu
Tôi muốn làm chim
Sáng sớm, trưa, chiều,
quanh theo gót Nhỏ
Hát bài thương yêu
Tôi muốn làm gió,
đưa mây đi tìm,
nâng chim đến Nhỏ
ngỏ lời trăm năm !
... à ơi ... Em thương ngủ giấc đêm hè
Anh làm cánh gió vuốt ve lưng ngà !
Tôi muốn làm đá
lót nấc thềm chùa,
đón chân em đến
tiên đường bao la
Tôi muốn làm mõ
kêu mãi lời tình,
khinh đời gian dối,
gọi hồn thương nhau
Tôi muốn làm sư
quên hết vạn sầu,
quét thềm em bước,
tụng bài kinh yêu
... à ơi ... Em thương say giấc tiên đường
Anh làm sư khổ hành hương tôn thờ !
Tôi muốn làm mưa
xóa bụi dương trần,
tắm thân em đẹp,
tưới tình em xanh
Tôi muốn làm sông
chảy mãi một giòng,
mang em lắm mộng,
soi lòng em trong
Tôi muốn làm nước
đôi bước làm mưa,
với tình sông rộng,
muôn đời ru em
... à ơi ... Em ôm tình ngủ trong nôi
Anh làm nước ngọt nuôi môi em nồng ...!
Tơ Hoàng Hôn
Hoàng hôn vàng ánh trong mắt em
Nắng lơi hong sợi tóc em mềm
Quê hương xì xào cùng muôn sóng
Ướp mặn mà trong giọng nói em êm
Hoàng hôn nhuộm tím đôi mắt em
Cây si rơi rụng trái bên thềm
Mấy anh trò nhỏ thành thi sĩ
Mùa thi về, sách vở chẳng buồn xem
Em ơi ! Khi nào xa đất Nguyễn
Nhớ về cho những chiều nắng nghiêng nghiêng
Có anh hàng xóm chở ưu phiền
Đi khắp phố tìm tình tơ trong nắng
Ủ hồn mình trên làn má em duyên
Hoàng hôn lộng lẫy trong mắt em
Nắng rơi rơi hờ hững môi mềm
Đã mơ trong gió chiều đâu đó
Ghé hôn vào nhè nhẹ cánh thân quen
Hoàng hôn rực rở trên má em
Hây hây tình ươm nắng êm đềm
Để nghe tư tưởng trùng rơi xuống
Ngã bên lề theo từng gót êm êm
Em ơi ! Khi nào thăm phố biển
Đón nhìn trong những chiều nắng nghiêng nghiêng
Có anh hàng xóm vẫn ưu phiền
Đi khắp phố tìm tình tơ trong nắng
Ủ hồn mình trên làn má em duyên