Tân Văn

 

 

Hăy Yêu Đi

Dầu bạn chỉ mới mười tám tuổi

Hoặc một trăm mười tám tuổi cuối đời

Ở trong thành hoặc thôn dă xa xôi

Th́ bạn hăy nghe tôi yêu đi bạn

Đường vào yêu đừng ngập ngừng, ân hận

Đừng trách hờn, đừng nuối tiếc, thiệt hơn

Khi bước vào chỉ nh́n thấy người thương

Mọi trở ngại bên đường đừng để ư

Yêu không chết trong ḷng như bạn nghĩ

Tim nở hoa hồn mơ mộng tuyệt vời

Cho thật nhiều, cho tất cả bạn ơi

Người ta nhận hay không, không quan trọng

Miễn ḿnh yêu như trời cao đất rộng

Chúa Phật từng khuyên ta hăy yêu nhau

Th́ t́nh yêu có ǵ hiểm nguy đâu ? 

Bạn chỉ trách tại ḿnh yêu không thực

Yêu như ḍng sông không bao giờ dứt

Như sóng đại dương, như thủy triều dâng

Biết hy sinh, biết tha thứ cảm thông

Biết tặng hoa hồng dẫu ḷng chưa mở

Yêu là những bản nhạc t́nh êm ả

Bạn vui khi người yêu nở nụ cười

Là máu trong tim, dưỡng khí trong người

Là gió mát dầu không nh́n thấy rơ

Là mặt trời rời vùng mây tăm tối

Sưởi ấm ḷng vào những buổi chiều đông

Là lửa hồng cháy măi suốt trăm năm

Là lư do bạn sinh trong vũ trụ

Yêu một phút nhưng suốt đời c̣n măi

 

 

Yêu Bốn Mùa

Anh yêu em vào mùa Xuân hoa nở

Anh yêu em suốt mùa hạ trời xanh

Và yêu em suốt mùa Thu lá rụng

Cả mùa đông mặc băng tuyết bao quanh

 

Anh yêu em khi buồn, vui, sướng khổ

Khi em xinh hoặc nhan sắc tàn phai

Khi em khoẻ cũng như khi em bệnh

Một lời yêu vàng đá chẳng hề phai

 

Anh yêu em dẫu trời mưa hay nắng

Dẫu đêm dài hay đêm ngắn vẫn yêu

Khi em nói hoặc em ngồi yên lặng

Th́ trong tim em vẫn nói rất nhiều.

 

 

Tặng Người Yêu Dấu Valentine

Ngày Valentine anh tặng em

Nguyên cuộc đời và cả trái tim

Một tá hoa hồng màu đỏ thắm

Nụ hôn ngây ngất lên môi mềm

 

Cho dẫu ngàn sao trời lấp lánh
Đâu bằng huyền ảo ánh mắt em
Tất cả trân châu trên trần thế
Làm sao đổi được một trái tim?

 

Tiếng em ngọt ngào hơn chim hót
T́nh em son sắt tựa kim cương
Bàn tay êm hơn nhung huyền diệu
Làm anh lạc bước cơi thiên đường

 

Suối tóc đen huyền, thơm tho quá
Là mây che phủ ngộp hồn anh
Má lúm đồng tiền, răng ngà ngọc
Tạ ơn Tơ Nguyệt mối duyên lành


Bộ ngực no tṛn căng sữa mẹ
Ngọt ngào, chờ đợi những nụ hôn
Da trắng mịn màn, hương Ngọc Nữ
Quyện lấy thân anh, chiếm cả hồn

 

Trời Đông băng giá, sao ấm quá?
Có sưởi nào hơn ṿng tay yêu
Vũ trụ quay cuồng say hạnh phúc
Anh say khuôn mặt quá diểm kiều

 

Lễ Valentine đến tháng hai
Nhưng ta hành lễ mỗi đêm dài
Măi tới răng long đầu bạc trắng
Chỉ hồng lá thắm chẳng hề phai

 

Cho dẫu nói lên vạn tiếng YÊU
Vẫn không diễn tả được những điều
Tràn ngập tâm hồn và thể xác
Trăm năm ngào ngạt sắc hương YÊU

 

Happy Valentine 2007

 

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ