Anh là kẻ
say mê nhưng nhút nhát
Không hiểu
giùm, em lại nỡ cho anh:
Là không yêu, là
một kẻ vô tình!
Anh tức quá
đem lòng ao ước tệ:
Nếu em
chết chắc là anh có thể
Tỏ mối
tình lặng lẽ, quá sâu thâm...
Anh tìm em nơi
nghỉ giấc ngàn năm
Ngồi điên
dại sầu như cây liễu rũ
Anh không
uống, anh không ăn, anh không ngủ
Anh khóc than,
than khóc đến bao giờ,
Nước
mắt anh lầy lội cả nấm mồ
Nhỏ
từng giọt xuống thân em lạnh lẽo
Rồi anh
chết, anh chết sầu, chết héo
Linh hồn anh
thất thểu dõi hồn em
Và ở đâu
kia, ở cõi đời đêm,
Chắc em
chẳng còn nghi ngờ tình anh nữa.
Vườn
Xưa
Mảnh vườn
xưa cây mỗi ngày mỗi xanh
Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc
Hai ta ở hai đầu công tác
Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa ?
Hai ta như ngày nắng tránh ngày mưa
Như mặt trăng mặt trời cách trở
Như sao hôm sao mai không cùng ở
Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa ?
Hai ta như sen mùa hạ cúc mùa thu
Như tháng mười hồng tháng năm nhãn
Em theo chim đi về tháng tám
Anh theo chim cùng với tháng ba qua
Một ngày xuân em trở lại nhà
Nghe mẹ nói anh có về anh hái ổi
Em nhìn lên vòm cây gió thổi
Lá như môi thầm thì gọi anh về
Lần sau anh trở lại một ngày hè
Nghe mẹ nói em có về bên giếng giặt
Anh nhìn giếng giếng sâu trong vắt
Nước như gương soi lẻ bóng hình anh
Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày mỗi xanh
Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc
Hai ta ở hai đầu công tác
Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa?
Anh
Đến Với Em Là Lẽ Tất Nhiên
Anh đến
với em là lẽ tất nhiên
Như con sông trở về với biển
Như qua mùa đông mùa xuân lại đến
Như sau cơn mưa là lúc mặt trời lên
Anh đến với em là lẽ tất nhiên
Như cái hoa đến ngày kết quả
Như con chim buổi chiều quay về tổ
Như máu trong người trở lại tim
Anh đến với em là lẽ tất nhiên
Như quyển truyện phải đến hồi kết
thúc
Như cây kim địa bàn quay về hướng bắc
Cuộc đời anh hướng đến cuộc đời
em
Anh đến với em là lẽ tất nhiên.
Em Đến Với Anh
Em đến với anh như tia nắng ấm
Giữa những ngày mây phủ bốn phương
trời
Cơn gió lạnh mỗi giờ mỗi thấm
Nắng lên đi đẹp quá nắng ơi !
Em đến với anh như cơn gió mát
Cho một người ở giữa quãng đường
xa
Chân đã mỏi mà cổ thì đói khát
Cơn gió về như nước xối chan hoà
Em đến với anh như thêm nguồn an ủi
Đau khổ thế nào vẫn giữ tấm lòng thơ
Đêm sắp hết và bình minh đang đến
Hạnh phúc không xa hãy đợi chờ
Em đến với anh thêm một lần thử thách
Tâm hồn anh còn rung cảm hay không
Khi quanh ta toàn những người thiết thực
Thấy bó rau xanh không thấy đóa hoa hồng
Con vịt trong truyện Ang-đec-xen gãy cánh
Trở thành thiên nga bay khắp trời xanh
Anh ra khỏi nỗi buồn tật bệnh
Chào đón mùa xuân-Em đến với anh.