Tĩnh
Vật
Cánh bướm vờn xa lẳng lặng.
Bàn tay mềm búp sen
Trên tờ giấy trắng
Bút khô mực nằm yên.
(Kuala Lumpur, 27/2/1975)
Tâm Thức
Đừng đến với tôi
Bằng mong ước đi t́m tuyệt mỹ
Trong làn tóc sông thơ
Hay giọng cười nhạc ư.
Hồn tôi
Hỗn mang niềm riêng t́nh thương Đất Mẹ
Câu nói giọng cười
Khắc sâu niềm cô đơn thế kỷ.
Tôi không biết phụng thờ
Vàng ngọc chói chan đơm hoa kết trái
Tôi làm thơ
Ca niềm đau nhân loại.
Thế giới riêng tôi
Mở toang cho những tâm hồn bạn
Trong đám đông lạc loài
Tâm sự cùng nhau cho đến sáng.
Xin đến với tôi
Như đi vào cuộc sống
Đón kinh ngạc làm vui
Và đợi chờ thất vọng.
(Penang, 4/1975)
Tiêu Hao
Với chân dằn vặt
Những ngày đi qua
Dặm hồn lá úa
Dặm hồn sương sa.
Nửa đời trắng tóc
Ăn năn hiện về
Điệu buồn sám hối
Những mùa xuân đi.
Say t́m đất lạ
Thơm áo khoa danh
Hồn thơ lạc lơng
Tiềm thức nương ḿnh.
Bút khô màu mực
Tâm ư nhạt mờ
Thèm hoa cỏ mẹ
Nồng ngát hương thơ.
Luân hồi một kiếp
Ôi cánh chim di
Vượt trùng dương thẳm
Hun hút đường về.
Trời xa nhạt nắng
Nghe hồn vũng sâu
Giọt buồn lẳng lặng
Bâng
khuâng cúi đầu.
(Vancouver, 1981)
Song
Đôi
(Trao L., qua biên giới ngôn ngữ )
Chân dung t́nh yêu nầy
Không có sự hờn ghen của bầy quạ đói
Hai tâm hồn hai đường bay
Vùng tri giác xuyên về một cơi.
Chân dung t́nh yêu nầy
Tṛn vo như hạnh phúc
Yên b́nh thanh thản trong ṿng tay
Không giả trang thay bức tường tù ngục.
Hạnh phúc đơn sơ
Như bữa cơm ngọt ngào rau trái
Như chuỗi cười cho một t́nh cờ
Đôi đũa lệch so hoài so măi.
Hạnh phúc như giọt sương
Lung linh màu nắng mới
Chạm khẽ tay nhau đi cùng con đường
Đỉnh xa mặt trời đón đợi.
(Arlington, VA 8/1985)
Ngăn Cách
Năm tháng theo nhau, thôi không c̣n vói tới
Trời mưa dầm xứ Huế lạnh xương da
Nụ cười ai ấm ḷng trên bến đợi
Những chuyến đ̣ ngang chở mộng kiêu sa.
Không vói tới những ngày say nắng hạ
Huế ru trầm hợp tấu của bầy ve
Nàng tôn nữ nghiêng đầu trong nón lá
Mộng mười lăm xanh mát lối đi về.
Không vói tới nhịp cầu nâng gió nhẹ
Buổi tan trường áo trắng phất phơ bay
Ríu rít lời chim ngọt ngào giọng kể
Mẩu tâm t́nh trong suốt rất thơ ngây.
Không vói tới cổng trường xưa nếp cũ
Sách vở ngàn năm kể chuyện rồng tiên
Huế điên đảo thương ông già Bến
Ngự
Nước sông Hương chuyên chở một lời
nguyền.
Không vói tới Huế nghèo xơ xác đó
Rách cho thơm nhân cách giữ giùm nhau
Tiếng ḥ nghe u trầm như nỗi nhớ
Thành quách kiêu hùng lặng đứng tiêu hao.
Không vói tới từ dặm ngàn đất khách
Vượt không gian dù chỉ một đường bay
Thoắt quay lại đă muôn trùng ngăn cách
Nỗi quê hương thao thức măi phương này.
(Los Angeles, 23/10/1999)
Nhớ
Xuân đến rồi đi anh thấy không
Ngơ xưa chim hót nắng mai hồng
Trời nay gió chở sương chiều xám
Chân giẫm bờ Tây nhớ biển Đông
Biển nhớ từng cơn sóng gọi thầm
Phương này nghe thoảng chút dư âm
Vói tay chạm khẽ ngày thơ đó
Giọt sáng cài lên đêm lặng câm
(Los Angeles, tháng 12, 2000)