Thanh Trắc Nguyễn Văn

 

 

 

 

Núi Cô Tiên


Khi đôi mình dừng ngắm núi Cô Tiên
Vầng mây bạc đã trôi dần, xa lăng lắc
Tiên nữ xõa tóc giữa trời ngân tiếng hát
Năm tháng rì rào…
Vọng sóng biển khơi.

Nếu lỡ vắng em rồi
Anh chỉ còn là giọt nắng chơi vơi
Lang thang mãi giữa bến bờ vô vọng
Như Nha Trang kia sẽ bốn mùa biển động
Khi Hòn Chồng chợt mất bóng Cô Tiên!

Hạnh phúc có ai ngờ bình dị đến thiêng liêng
Tiên nữ xuống chọn chồng nơi đất biển
Để từ đó cánh chim trời chao liệng
Cái đẹp muôn đời vòi vọi với biển xanh.

Sao em lại trách hờn trong đôi mắt long lanh
Trách Cô Tiên ấy anh chưa nhìn thấy được
Anh chỉ thấy một cô tiên rất thực
Xõa tóc nhìn trời…
Giận dỗi nhìn anh…
(Nha Trang 1996 )
 


Hà Tiên hoàng hôn


Tháng tám ta về gió gió lên
Đông Hồ bàng bạc khói lênh đênh
Câu thơ áo trắng chòng chành vỡ
Kỷ niệm mù sương bỗng bập bềnh.

Gió đùa mặt nước, gió đùa mây
Hoàng hôn chấp chới cánh chim bay
Thuyền ai neo vội bên sông vắng
Neo mảnh trăng chìm sóng lắt lay?

Em xa xóm núi bỏ trầu không
Bỏ phố chênh vênh nắng biển nồng
Bỏ ta ngơ ngác mờ mưa bụi
Cầu phao bập bỗng bước long bong.

Long bong sóng vỗ nhịp âm âm
Một khúc xôn xao, một khúc thầm
Vọng nghe câu hát mùa ly biệt
Đau đáu tìm nhau vượt tháng năm.

Em đã về đâu, biết đến đâu?
Trời chiều nhuộm tím bến Tô Châu
Người xưa bỗng nhớ người xưa cũ
Một bóng trên sông, bóng lặng sầu.
2000

 
Cỏ may


Cỏ may may cỏ trên đồi
Một chiều gỡ cỏ anh ngồi bên em
Anh gần, em nhích xa thêm
Trên trời mây trắng êm đềm.
.. trôi qua!

Bây giờ anh đã đi xa
Cỏ may em gỡ lệ nhoà…ướt tay!



Hoa mua


Ngày xưa hai đứa chiều chiều
Rủ nhau chơi hái thật nhiều hoa mua
Hoa mua em bán tôi mua
Tiền là lá rụng cuối mùa vàng bay
Rồi tôi kết lá thành dây
Kết hoa vào lá, kết ngày vào đêm
Kết thành hoa cưới trao em
Vòng hoa tím mái tóc mềm bến sông
Cô dâu cười ửng má hồng
Dắt tay chú rể chạy rong khắp làng…

Sao giờ mây trắng sang ngang
Hoa mua nở tím rụng sang tay người
Thuyền còn một bóng trôi xuôi
Tình còn một đám lá rơi giữa dòng
Mẹ buồn đám cưới em đông
Xe hơi chín chiếc, qua sông chín đò…
Ngược thuyền về với tuổi thơ
Bến sông vẫn tím đôi bờ hoa mua
"Hoa mua ai bán mà mua"
Để tôi vớt lá tìm mùa thu xa?

 

Trở về

 

Ta về qua ngõ mưa bay

Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em

Lối xưa đâu vạt cỏ mềm

Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư.

 

Ta về tìm đọt mù u

Nghe vườn trái chín tiếng ru em buồn

Tơ lòng ta buộc, em buông

Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay.

 

Ta về gió ướt thấm vai

Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng

Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông

Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ.

 

Bao năm sương trắng bụi mờ

Bao năm tay trắng để giờ trắng... tay!

Ta về qua ngõ chiều nay

Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em.

(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

 


 

Trở về mục Đọc Thơ