Tôn Nữ Thu Dung
Dặm đường mây trắng
(trích đoạn)
... Vô tình nhặt hạt thu rơi
Mượn câu thơ cũ phổ lời tương tư
Tìm hoài một bóng phù hư
Nghe mưa thiên cổ về từ môi em
Giữa chiều cánh phượng bay lên
Tiếng vang vọng đến trăm miền tịnh không
Lá cây mùa nọ chưa hồng
Chiều nay bỗng ứa trăm dòng nhựa tươi
Ô kìa em quá xa xôi
Làm sao về gõ hồn tôi kịp giờ
Tôi nằm như đá cổ sơ
Chờ chân em động đôi bờ tử sinh
Tôi nằm như thú hiển linh
Lạc trong oan nghiệt tìm kinh vô thường
Tiếng nào trải rộng tà dương
Một con hạc trắng khởi nguồn bay xa.
Chiêm bao đến giữa giang hà
Hai tay ôm mảnh trăng tà gọi sương
Về đâu lạc giữa ngàn phương
Tiếng kêu còn vọng trăm đường mây bay...
... Mùa về thay áo hàng cây
Dặm đường mây trắng còn bay theo người
Lá hồng rơi, lá hồng rơi
Vàng phai ngày cũ lỡ trôi theo dòng
Từ tôi vụng dại chia lòng
Từ em một phút ngại ngùng bỗng xa
Ngàn thu khóc tiễn chiều tà
Vô thanh động vọng giang hà khói sương
Về đâu - lạc giữa ngàn phương
Về đâu- mây trắng dặm đường còn bay...