Trần Diễm Thúy

 

 

 

Gịot sầu
Nhớ anh hồn rưng rưng
Ôi nỗi nhớ khôn cùng
Em giấu trong tim nhỏ
Một cuộc tình xa xăm

Nhớ anh tháng chín buồn
Mưa mùa thu rơi tuôn
Lá thu vàng như khóc
Cho cuộc tình đau thương

Nhớ anh buồn rã rời
Mây chiều thôi ngừng trôi
Gió chiều bay tan tác
Thành gịot sầu đầy vơi

Đếm buồn từng đốt tay
Em còn lại từng ngày
Buồn vương cơn gió lốc
Trong chiều vàng ngát mây

Tay nào anh chẻ tóc
Ru ngủ sợi yêu đương
Mắt nào em ngồi khóc
Một ngày tình thêm vương.

 

 

Chia Ly
Anh đã xa rồi thôi chia ly
Nhìn nhau chẳng biết nói câu gì
Hoàng hôn phủ xuống làm em sợ
Sợ nói lên môi lời biệt ly

Anh đã xa rồi mưa rơi rơi
Sương buồn giăng mắc bốn phương trời
Tiếng sầu nhỏ xuống thành tâm sự
Hay tại lòng em rối tơi bời

Anh đã xa rồi còn lại em
Chiều qua lá úa rớt bên thềm
Nhớ nhung em gửi theo cơn gío
Hay trái tim em đã sũng mềm

Anh đã xa rồi còn gì đâu
Gửi anh nồng ấm thuở ban đầu
Vần thơ ngày trước còn dang dở
Viết để tặng anh đừng quên nhau.

 

 

Tương tư
Nhớ anh trời mưa thu
Mây buồn với sương mù
Như lòng em ảm đạm
Yêu anh tình thiên thu

Em chờ cả buổi chiều
Để nghe tiếng anh yêu
Anh ơi nào có biết
Em về trong cô liêu

Em bước về đêm nay
Tình sầu lên ngát mây
Môi hôn nào say đắm
Cho hồn anh ngất ngây

Thôi em xin từ đây
Những chiều vàng không mây
Một mình em đơn độc
Với tình anh đắm say.

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ