Trần Vạn An

 

 

 

 

Xuân lục thập


Chào xuân mới ta mời ta uống rượu.
Tay ân cần rót rượu đầu năm.
Ly này dâng Mẹ kính Cha.
Đã bao xuân đến bóng xa mịt mờ.
Ly này anh tặng riêng em.
Theo anh, em khổ...
Thân gầy...héo hon...
Ly này dành tặng các con.
Lòng Ba vẫn vậy, sắt son một đời.
Ly này ta với ta.
Xin mời sông núi, hồn thiêng cùng về.

Xuân lục thập ta mời ta uống rượu.
Cạn ly đầy như cạn quãng đời qua.
Ta nào tiếc- một đời trôi nỗi mãi.
Cũng chẳng buồn- một kiếp nhân sinh.
Nếu cuộc đời dám cạn chén phù sinh.
Dư vị ngọt sẽ thay mùi cay đắng.

Chào xuân mới ta mời ta uống rượu.
Bạn ta đâu- tan tác mười phương!.
Bạn ta đâu- sao lại ly hương?
Có hiu quạnh về đây chung nỗi nhớ.
Có vạt nắng xuân bên thềm mong đợi...
Và rượu ta mời cho thỏa chí bình sinh.

Sáu mươi năm một mình ta uống rượu...
Lặng lẽ ngồi...
Lặng lẽ đếm xuân qua.
Cứ mỗi mùa qua đong đầy ký ức...
Mùa xuân nào hội ngộ trùng dương.

Xuân lục thập ta mời ta uống rượu.
Cạn ly đầy rồi lại ly vơi.
Ly đầy cho trọn tình say.
Ly vơi ngần ngại mắt cay đã nhiều...

 

(Tặng vợ và các con)

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ