Trúc Chi
Nghĩ
Ngao du quẩy gánh tiêu sầu
Tới lui hoàn vũ ra vào càn khôn
Thong dong ngồi tựa đầu non
Một bờ sương đọng mấy cồn mây trôi.
Gửi em
Mai dù có lạnh trần tâm
Thương nhau đốt một lư trầm nhớ nhau
Tiếc khi em ngả nón chào
Ðánh rơi tuổi mộng bên cầu gió bay.
Tắm sông
Mai về tắm mát bến xưa
Vắt khăn gối má lên bờ cỏ xanh
Rì rào gió vẫn thanh bình
Lững lờ sông vẫn in hình mây trôi
Lạc về đâu mộng thiếu thời
Bùi ngùi tâm sự đầy vơi chút tình
Em thơ
Thuở nào em chửa sang ngang
Bướm xinh dạo giữa thơ vàng tuổi hoa
Rồi thôi em của người ta
Rồi thôi bướm mộng tuổi hoa thơ vàng.
Ðộc ẩm
Thôi thì chở mộng về non
Vần thơ vách núi điệu đờn lòng khe
Lều tranh rào trúc bốn bề
Lối sau bậc đá vỗ về giòng sâu
Rì rào sóng xõa chân cầu
Thảnh thơi con cá ngẩng đầu nhìn mây
Bốn mùa xiêm áo đổi thay
Hoa đưa hương ngát cỏ bày màu xinh
Ðêm về thắp nến xem kinh
Trang Chu dăm đoạn, Ðạo Thiền vài trương
Ngày chăm khoai luống sắn nương
Ngả lưng bóng mát cơm vừng chè xanh
Chiều về ngồi trước hiên tranh
Dăm con cá nướng nửa bình rượu ngon
Tiệc vui mời cả càn khôn
Gọi nghìn xưa hỏi mất còn về đâu
Tàng tàng lại hỏi nghìn sau
Ai người nâng chén nghiêng bầu cùng ta
Hứng về quỳnh lại nở hoa
Trông lên cười với trăng ngà đầu non.