Tử Nhi
Đôi Chân Biết Mỏi
Thế rồi đôi chân biết mỏi
Xuyên qua những chuỗi ngày thơ
Đường đời như dài hơn thế
Ta như đá cuội ơ thờ
Thế rồi bao điều tha thiết
Tái tê như sớm mùa đông
Dừng chân, thấy ḿnh mỏi mệt
Nh́n quanh chỉ thấy lạnh lùng
Thế rồi một thời dĩ văng
Lặng trôi tưởng chỉ cợt đùa
Âm thầm thấy ḿnh ngơ ngác
Soi ḷng t́m lại ngày xưa
Sóng đời cuộn ngàn cơn băo
Cuốn tan, rũ sạch yên t́nh
Hồn nhiên hóa thành ảo năo
Tim chừng hóa đá - lặng thinh
Ngày qua không trở về nữa
Sỏi đá đếm tuổi dưới chân
Xuân về , thấy ḿnh vướng nợ
Quẩn quanh là những ân cần
Ừ th́ đôi chân biết mỏi
Từ bao nghiệt ngă quanh ḿnh
T́m đâu một bờ bến nghỉ
Giữ ḷng khỏi những điêu linh ?!
Cô Bé, T́nh Yêu, Và Ta
(tặng nhỏ)
ngẩn ḷng thấy bé ngọt ngào
thấy ta lẻ bóng, ḷng đau thật rồi
nỗi niềm chôn kín th́ hơn
nói ra thêm kẻ tủi hờn mà thôi
bé ơi , ta đă hiểu rồi
ḷng em sáng tỏ trông người đến đây
cứ bỏ lửng ta giữa nơi này
sống lây lất giữa guồng quay cuộc đời
này bé cứ măi cười tươi
riêng ta đau khổ, tàn hơi đă nhiều
tội nghiệp em, trọn t́nh yêu
yên tâm bé nhé, trăm điều c̣n đây.