Từ Thế Mộng
Ðêm Rời Phan Thiết
Vài tia mắt đỏ xa thành phố
Phan Thiết ngùi trông nước chảy quanh
Máy nổ giòn nghe đêm tịch mịch
Biển xô thuyền nhỏ trời chông chênh
Không nghiêng, đời cũng chòng chành
Anh con thuyền nhỏ em thành phố xa
Trời mưa ướt bóng em nhòa
Trong hơi biển động nghe òa giọt thu.
Biển Màu Hoa Vàng
Biển đang xanh
bỗng dưng vàng rực đến
em bỗng dưng vàng
áo mỏng manh
Mắt em xinh
sương còn chưa dám đọng
sao ta nhìn
một thoáng đã long lanh!
Tóc xõa bờ vai
đôi suối nhỏ
ta đứng bên bờ
suối chảy quanh
Gót chân son
em qua triền cát lún
sao dấu chân
in tận trái tim mình!
Một Phương Em
Em đã vắng như lòng ta vắng
biển xanh xao cũng vắng nắng mai vàng
bong bóng đỏ một thời rất đỏ
cũng phải tàn bay lạc nẻo thinh không
Ta đâu biết em từ phương nào lại
em đây rồi ta có một phương em
biển từ đó nồng nàn hương cúc
áo hoa vàng một đóa cũng ra thu!
Cũng từ đó mặt trời trẻ lại
ngày chưa qua đã ngóng sớm mai về
để hạnh phúc thấy em vàng rực đến
hoặc lả người đứng tựa gốc dương si.
Ráng Ðỏ
Em ngửa mình gối sóng
ráng đỏ thoáng bên trời
anh rùng mình ngăn lại
một tiếng thầm đang rơi!
Yểu Ðiệu Thục Nữ
Ai bảo em đi mà yểu điệu
để lòng anh thắt thỏm chiếc lưng eo
hỡi ơi trăm nẻo đời mê hoặc
áo trắng có thương người ngó theo?
Thương Em Từ Thuở
Cầm tay em thấy nguyên lòng trẻ
áo trắng còn nguyên màu nữ sinh
ta nhớ ngày xưa về ở trọ
nhà em, lúc mẹ mới theo chồng
Ðến khi mẹ bế mẹ bồng
ta đi quanh quẩn hái hồng tặng em
bây giờ em đẹp như sen
còn ta thì đã lấm lem mất rồi
Chỉ xin một nụ em cười
cầm tay đi hết cuộc đời dở dang.
Khúc Ca Người Yêu Ðời
Biết mình trên năm mươi
mới hay già chút ít
dẫu mặt mình trong gương
nhiều râu và thiếu thịt
dẫu nợ còng lưng gầy
rửa tai không sạch hết
Sáng ngửa người trong xanh
bơi một vòng thỏa thích
biển giương cánh tay trần
bơi đầy trang cổ tích
Ngắm hoa và mỉm cười
thương một cành phượng nhỏ
ngó từng em đi qua
thương thấy đàn em khá
Ðọc sách thương người xưa
thương cô hầu sáng ý
thương dế mèn dung dị
gáy rung vầng trăng rằm
Rượu sóng sánh ly đầy
uống tràn cơn đại mộng
sỏi đá còn rong chơi
huống ta vừa gặp bạn
Rượu ngon có bạn hiền
thơ hay có người đẹp
biết mình trên năm mươi
thơ vẫn quỳ khép nép
Chim hót ừ chim hót
mưa bay ừ mưa bay
đời dẫu bằng bàn tay
vẫn cùng thơ lãng đãng!