Chỉ là một giọt nước / chỉ là một vầng mây / chỉ là một hơi thở, trong không gian thơ ngây
Chỉ là một bản nhạc /chỉ là một lời ca /chỉ chỉ là điệu nhảy khi mưa trong cơn say
Chỉ là điều không nói /trong lặng thinh khẽ bay /sợi tơ trời mỏng manh bay bay bay bay bay
Hồn sông núi
Trầm mặc mù sương với thế gian,
Ngàn năm sừng sững gió hân hoan,
Vươn ḿnh đỉnh núi reo t́nh gió,
Xoải cánh tang bồng giấc phiêu hoang,
Tự do khoảnh khắc h́nh in bóng,
Xa mờ ánh bạc, dải sông xanh
B́nh yên vùi mộng hồn sông núi
Họa nét tụ, tan giữa thiên thanh
Chiếc lá
Chiếc lá thu vàng rụng đấy ư
Nằm dài không gió thoáng ưu tư
Mùa đi mùa đến trần gian thế
Đừng trách đông về ươm lá thu
Cơn gió tim chiều vẫn phiêu du...
Dượt đùa trong nắng chốn hoang vu
Thẳm sâu ḍng chảy niềm khao khát
Một - với đất trời với thiên thu
Thu 4
Th́ cứ sống những ngày thường trễ năi
th́ cứ vui với lá của rừng
Và cứ hát cả những bài ca cũ
Khi gió về ôm nhẹ thân cây
Ngày sa mạc bậc thềm quá khứ
Những niềm đau gửi cả theo mây
Đừng sợ hăi nấp ḿnh bóng tối
Mưa sẽ về nở giấc tinh khôi
Sống và yêu như là lần cuối
Sợi thời gian bung hạt mộng đời
Niềm khao khát thức ngày mong đợi
Cuối chân trời ḿnh lại thấy ta thôi
Tango
Tango ḍng sông đêm cồn cào
từng mỗi huyền thoại
từng mỗi nhịp đời
từng mỗi nụ hôn
từng mỗi nụ cười
trên khuôn mặt người
đam mê rạng rỡ
bước chân d́u bước chân
nhịp đập trong nhịp đập
ta là ḿnh và ở trong tất cả
cơn khát đợi chờ vươn cánh tay đón chớp cánh sao băng
dải sóng miên du khắc giây sinh tử
đằng sau tiếng nhạc rộn ràng
vọng âm trầm quyến rũ
Tango Tango
đêm…
(25.06.2016)
Chuông
Những cơn gió thổi qua, hồn nhiên trưa mùa hạ
mang cánh bướm ngẩn ngơ t́m ṿm chuông mùa cũ
ngày vẫn chảy mà đường già cùng năm tháng
lủng lẳng tiếng cười trên bên cánh cổng chơi vơi...
Tấm áo choàng
Kư tự đường bay của một lời ước nguyện
ḍng sông đêm nằm trong ḷng thành phố
ẩn hiện
từng cung trầm bật khẽ nấc thời gian
tṛ đuổi bắt tung hứng xoáy từng cơn gió
sáng cợt đùa
rồi rụm tắt trên tay
ánh mắt gặp ánh mắt
bàn tay trong bàn tay
lướt tầng không gian vội vă
chợt quay đầu như vừa như vừa bắt gặp
thế giới mỉm cười trong một cánh bướm bay
mái tóc dài rượt vào bóng đêm
giấu ḿnh trong những khắc giây
khúc khích
T́nh yêu
lập đầy những khoảng cách, nếp nhăn, hố sâu, vết thương, sợ hăi
thầm th́ tên gọi
cánh cửa bí mật hé mở đợi chờ
bước chân hàn gắn
trong tấm áo choàng mang lửa mặt trời sưởi ấm hương đêm
(17.07.2016)
_____________
* viết từ cảm hứng trong bức h́nh của Nguyễn Minh Chí
Hy vọng
Trái tim trên bầu trời
là điểm xuất phát – ngôi nhà của những v́ sao chào đời trong nỗi nhớ
khu vườn ươm của một thánh đường
trên dải ngân hà
hạt mầm trên cánh đồng của t́nh yêu thương bung ḿnh không biên giới
sáng cháy cùng màn đêm
lao vào không gian vô hạn
thắp sáng và dẫn đường
trong những đêm đen tối
là hy vọng, ngọn lửa niềm tin
cho kẻ hành khất lạc đường
mở cánh cửa khuông trời của ḷng can đảm và sáng tạo
trong sự tĩnh lặng của những đêm trăng
thầm th́ cùng cánh sóng
đôi khi
buông ḿnh như chiếc lá
thư thái rời cành làm một cuộc rong chơi
vệt sao băng trong khoảnh khắc hiện tại
tự thiêu thành tro bụi
cho ngọn lửa mặt trời
sau màn đêm vẫn cháy
(30.06.2016)
My escape*
Trên con đường mang những nốt nhạc mùa xuân
có cả những chiếc lá úa vàng của mùa thu cũ
khi gió tung ḿnh giở bảng màu quá khứ
bay ngang qua ta nét bút thần kỳ
vẽ
quá khứ vào khoảnh khắc này hiện tại
dấu chân của ngày hôm qua
nốt nhạc mưa lăn mép lá con đường
lửa th́ đỏ trên cung đàn ngày dần cạn
ly rượu hồng cháy nắng cơn say
những kẻ điên đâu cần ngày mai
chỉ khoảnh khắc
giây phút này ta sống
Chúng tồn tại giữa thật và ảo
trên ranh giới của niềm tin và những giấc mơ
say như cơn băo
nơi những chiếc gai mọc trên ṿng nguyệt quế
tuyệt vọng và yêu thương
biến ḿnh thành
chiếc ch́a khóa mở cánh cổng một con đường
Lối thoát
có tiếng gió
bản thánh ca của sự thinh lặng
và thời gian làm phép nhân biến ḿnh thành vô tận
Trong vô h́nh cất cánh một v́ sao
giữa mênh mông màn đêm lặng lẽ chuyển ḿnh
__________
My escape: lối thoát của tôi