Vành Khuyên

 

 

Dại Dột

Tôi gặp lại anh một buổi chiều 

Sân trường vắng vẻ dến quạnh hiu 

Dang tay ta bắt như mừng lắm 

Nhưng lòng lại buồn biết bao nhiêu 

 

Ðã mười năm rồi phải không anh 

Gặp lại nhau đây với lòng thành 

Lời hứa xưa kia tôi còn nhớ 

Trong tình yêu đậm , thuở tóc xanh 

 

Ðâu còn gì đâu dể mà buồn

Gặp anh ngỡ bao lời sẽ tuôn

Nhưng tôi im lặng, nghe đơn độc

Vây quanh lấy mình lúc chiều buông

 

Tôi đã giận tôi đến ngẩn người

Gặp lại anh chi chẳng được vui

Chỉ thêm tê tái, lòng quặn thắt

Chuyện cũ nhắc lại cũng vậy thôi

 

Anh đã là anh của đời thường

Tôi , lòng vẫn nặng những tơ vương

Hoa nở một lần nay đã khép

Trách mình dại dột sao còn thương

 

Trả lại tôi nhé ngày xa xưa

Thuở ta yêu nhau chẳng biết thừa

Tiếng yêu trao mãi sao không hết

Ðể giờ còn tiếc những lời chưa

 

Thôi thì hội ngộ giây phút này

Chẳng còn hẹn gặp, chẳng còn say

Ta thật đôi ngã, thôi đừng tiếc

Thơ này tôi viết cho ai đây? 

4/02

 

 

Quên Sao Ðược

Quên sao được những ngày xưa thân ái

Những ngày mưa ngại ngùng nép bên nhau

Quên sao được những ngày xưa vụng dại

Chăn dắp chung không sợ nếp áo nhàu

 

Quên sao được lời yêu đương đắm đuối

"Anh yêu em" và "Em cũng yêu anh"

Ngồi bên nhau ta không nói suốt buổi

Cảm tình đong đầy ắp những yên lành

 

Anh anh ơi tình mình xưa dẹp thế

Nay xa rồi anh nhớ gì không anh

Vẫn trong em tình yêu còn nguyên thể

Trọn vẹn thuở nào tóc mình còn xanh .

3/02

 

 

Thoáng Nhớ 

Tìm đâu 

Một thóang trời gần 

Người dưng 

Xa lạ 

Bỗng thân vô cùng 

 

Tìm đâu 

Một thóang ung dung

Người dưng

Đi mất 

Chập chùng 

Buồn tênh 

 

Như thuyền

giữa biển

lênh đênh

 

Chờ chi 

Chờ mãi 

Mông mênh, chốn này

 

Ta chờ

Được nắm bàn tay

Hay chờ

xa khỏi

những ngày phù du

 

Sông sâu 

Núi biếc 

Mây mù 

 

Người đi

Có đặng

Mưa thu đã về 

 

Chiều buồn

Khói phủ làng quê

 

Lòng người

ngây ngất

như về cõi xa

 

Tội mình

Hay nhớ người ta

Buồn chi cho lắm

Cũng là hư vô ... 

7/2001

 

 

Phố Vắng Em

Phố vắng em rồi bao đổi thay

Anh về những bước lạc chiều nay

Qua con phố nhỏ, căn gác nhỏ

Chiều nhẹ buông, bóng em giăng đầy.

Phố vắng em rồi bao đổi thay

Gió mang thương nhớ đến nơi này

Tà áo em bay một chiều nắng

Phủ anh tình nồng những đắm say.

Phố vắng em rồi bao đổi thay

Tình anh phố cũ vẫn còn đầy

Anh đi qua phố dâng niềm nhớ

Lầm lũi băng trong kỷ niệm.  Say.

10/2000

 

Thoáng Nhớ

Tìm đâu

Một thoáng trời gần 

Người dưng 

Xa lạ

Bỗng thân vô cùng

Tìm đâu

Một thoáng ung dung

Người dưng

Đi mất

 

Chập chùng

Buồn  tênh

Như thuyền

giữa biển 

lênh đênh

Chờ chi

Chờ mãi

Mông mênh, chốn này

 

Ta chờ

Được nắm bàn tay

Hay chờ 

xa khỏi

những ngày phù du

Sông sâu

Núi biếc

Mây mù

 

Người đi

Có đặng 

Mưa Thu đã về ? 

Chiều buồn

Khói phủ làng quê

Lòng người 

ngây ngất 

như về cõi xa 

Tội mình

Hay nhớ người ta

Buồn chi cho lắm 

Cũng là hư vô ...

7/2001

 

Đêm Không Ngủ

Có những đêm không ngủ 

Trằn trọc như nhớ ai 

Có những đêm không ngủ 

Nước mắt cứ lăn dài.

Có những đêm không ngủ 

Làm bạn với trăng sao 

Có những đêm không ngủ

Mộng mị mở lối vào.

Có những đêm không ngủ

Tìm vai anh dựa êm

Có những đêm không ngủ

Hiểu sao đời êm đềm

 

Có những đêm không ngủ

Nghĩ mình thật ngu ngơ

Giấc ngủ chưa chịu đến 

Trên gối nằm như chờ !

Có những đêm không ngủ

..........................................

Có những đêm không ngủ

..........................................

Ngày mai trong cuộc đời 

Ta còn ai mất ai

Đi sâu vào huyệt mộ 

Tay vẫn trắng bàn tay 

Nhưng những đêm không ngủ

Còn lại bài thơ này !

6/2002

 

Chắp Nối

Ta bỏ lại ta giữa cuộc đời

Của ngày xưa cũ quá xa xôi

Em nay đơn chiếc, tôi lẻ bóng

Dừng bước nơi này thương nhớ ơi !

Đứng  lại  nhìn quanh nắng đã tàn

Trong lòng mơ ước vẫn chưa tan

Ngàn năm con sóng mang thương tiếc 

Mãi ập vào bờ những tiếng vang !

Vẫn hỏi này em còn nhớ không ?

Tình yêu ngày ấy mãi trong lòng

Thương cho em nửa đời hiu quạnh 

Rồi bỗng chiều nay lại nhớ mong !

4/2001

 

Hãy Nhẹ Ru Em

Hãy nhẹ ru em  đêm thanh vắng

Hơi thở nặng, miệng đắng, môi khô

Anh ơi hãy nhẹ ru em trong tĩnh lặng

Đêm qua chưa mà sáng, tối mơ hồ.

 

Hãy nhẹ ru em đêm thao thức

Giây mỗi giây qua đâu náo nức ngày mai

Đâu mong trời sáng để được giấc ngủ dài

Cho ngày mai bớt đi phần vất vả.

 

Hãy nhẹ ru em, ru em, anh nhé

Đêm có qua rồi anh cũng hãy nhẹ ru

Em còn bên anh và như được thỏ thẻ

Trời sáng đâu anh, trời chắc lắm sương mù

 

Hãy nhẹ ru em, ru em suốt kiếp

Đừng rời xa, đêm nối tiếp nghe anh

Chẳng phải lời ca, hay lời ngọt dỗ dành

Là hơi anh thở, hãy nhẹ ru em nhé.

12/2002

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ