Vũ Thư Nguyên

 

 

Áo trắng em về
Áo trắng thẹn thùng ngập nắng trưa
Sân trường bạch lụa gió tung tăng
Có anh thơ thẩn làm thi sĩ
Mơ áo đôi tà, nhựa sống căng

Áo trắng em về trong mưa bay
Tháng bảy mưa ngâu trắng đường sầu
Giọt nhẹ vào anh bao gió mát
Tích tụ hình em, ký ức sâu

Áo trắng chiều nay qua phố xưa
Ðánh rơi guốc mộc, gõ hồn anh
Rơi má đồng tiền, trên phố vắng
Có anh thầm lặng mắt buông mành

Áo trắng em về, thu do dự
Anh vàng cọng lá lót chân em
Bước ngang, gót nhẹ, thu hờ hững
Ngộp thở, sầu thu, khắc khoải thêm

1982

 

Và tháng chín
Và tháng chín, áo trắng về trong gió nhẹ
Nắng muộn màng hôn khẽ lọng tóc mai
Lá thu vàng đùa cợt bước chân ai
Mây ngũ sắc bọc thơ tình, anh khẽ

Và tháng chín, bóng em nghiêng, về gặp gỡ
Tim ngập ngừng thu tím đón mưa sang
Mơ áo em, trinh trắng, nét dài trang
Lối vào yêu, anh nghe ngàn vụn vỡ

Và tháng chín em không về con dường ấy
Lời yêu em chưa kịp hát đôi câu
Vọng tim si chùng điệu tủi sầu
Em về đâu? Ðàn xưa đã gãy.

 

 

Xuân Hồng
Ta thấy xuân hồng trên tóc em
Khi em ngồi hong tóc bên thêm
Cho ta một thoáng hồn xao xuyến
Như vấn vương và nhung nhớ thêm

Ta thấy xuân hồng trong mắt em
Long lanh ngàn âu yếm êm dịu
Để ta chợt thấy lòng ta bỗng
Có những niềm vui nhỏ không tên

Xuân hồng lên môi, hồng tô má thắm
Tươi nét môi mềm để nắng đắm say thêm
Ta về ngây ngất hương tình em
Để giấc mơ vê, ghen vơí nắng, hờn với gió xuân

Ta thấy xuân hồng trong tay em
Vòng tay rộng nở những êm đềm
Em đón ta vào mùa xuân mới
Ôm ấp một trời duyên lứa đôi.


 


 

 

Trở về mục Đọc Thơ