Vỹ Nam
Không Đề 10
Với ánh mắt mùa thu
Với suối tóc lanh đen bên bờ vai buông xõa
Em đến nhẹ nhàng
Mang đời trên bờ môi em mỉm
Quyện chặt vào hồn; anh, kẻ miên man...
Dấu yêu ơi,
Bên kia cầu biên giới
Thu đã về trên phiến lá me bay
Em biết không, có kẻ buồn vời vợi
Quên dắt em về miền ngắm lá vàng rơi
Dấu yêu ơi,
Có đêm nào buồn thế
Mưa ướt phi trường, anh lặng lẽ hoang mang
Chân bước đi mà lòng sao nặng trĩu
Mỗi giọt mưa phùn cũng lạnh buốt, xót xa...
Dòng đời trôi,
Ngỡ như chừng vắng lặng
Em đến nhẹ nhàng khơi dậy sóng tim anh...
Nói Với Tuổi 18
Tuổi mười tám em mơ nhiều mộng đẹp
Mộng những chiều hồn quyện với mây bay
Hồn ai vương trên đôi nét mi dài
Rồi đọng lại một chút gì nhung nhớ
Tuổi mười tám như nụ hoa chớm nở
Lòng rộn ràng như những đóa hoa tim
Cũng biết vui khi anh trộm liếc nhìn
Và sầu đến khi lòng em thiếu vắng
Tuổi mười tám như muôn vàn tia nắng
Chiếu vào lòng của những kẻ tình si
Bởi vì em là thiếu nữ kiêu kỳ
Như đóa hồng trên môi kia mãi thắm
Tuổi mười tám phải chăng là mưa nắng
Lúc lạnh lùng và lúc lắm vui tươi
Sáng ban mai xin được thấy em cười
Chiều mưa đổ tiếng lòng vương mong đợi
Tuổi mười tám cửa Tình Yêu hé mở
Em dịu dàng hơn muôn vạn đóa hoa.
Hững Hờ
Bâng quơ gió thoảng ngang thềm
Chút thương chút nhớ vương trên tơ mành
Buông lơi lá nhẹ xa cành
Mây tan nước chảy đoạn đành cách ngăn
Hững hờ dăm phút thời gian
Lặng qua trong thoáng ngỡ ngàng chơi vơi...
Gió ru vọng tiếng xa vời
Vương qua đôi mắt lệ mờ đắng cay
Lang thang vào cõi lưu đày
Bâng khuâng tự hỏi lòng này nhớ ai ?
Huế Tôi
Dáng vẫn trầm ngâm thở nhịp nhàng
Tóc thề vương vấn nét xuân sang
Một thoáng êm đềm bên sông nước
Ơi Huế của tôi quá dịu dàng.