Vỹ Nhi
Lặng im
1.
Nhặt lá mùa thu ghép trái tim
Ai thấu được chăng hết nỗi niềm
Những chuyện trong tim người con gái
Tuy đă yêu rồi vẫn lặng im
2.
Ngượng miệng chẳng nói thương người ta
Ḷng dặn ḷng hăy giữ im nha
Ví dù t́nh đến t́nh không đến
Cũng măi thương người chẳng nói ra.
Thơ
Thơ là thơ
Là đọc đi sẽ hiểu
Là những câu nói
Vu vơ ẩn ư nhiều
Thơ là tôi
Là tâm t́nh con người
Là bộc lộ trong im ĺm vĩnh viễn
Thơ là trăng
Là gió, là mây, là vạn vật
Và là sự im lặng - giữa tôi với người.
Khờ
Khóc lén trong chăn nỗi dại khờ
Hôm trước, trước nữa đẹp như mơ
Hôm sau, sau đó người chẳng thấy
Lời hứa thủy chung là phĩnh phờ?
Ngược ḷng
Cứ ngỡ trả lời một chữ không
Chẳng thương cho biết thế là xong
Đến khi nghe lá rơi ngoá cổng
Chợt biết hôm xưa nói ngược ḷng
Cứ ngỡ tim chẳng biết bâng khuâng
Đối đáp như thể đây chẳng cần
Đến khi mưa đổ, mùa thu tới
Giật ḿnh biết xưa đă ngại ngần.
Một trăm năm muộn phiền
tôi xin người yêu thương
tôi được lại hững hờ
tôi sợ người thờ ơ
người cứ măi thờ ơ
vậy là tôi giết ngườ̀i
nhiều lần ở trong tôi
(vì người cứ ở măi trong tôi)
tôi xin người yêu thương
hóa làm tên khất sĩ -
khất sĩ của tình yêu
tên ăn mày ngoài đường
người ta hất hủi không cho
nó c̣n thản nhiên
tôi - xin người yêu thương
người không cho yêu thương
tôi buồn khổ triền miên
ôi một trăm năm muộn phiền
(ôi ăn xin tình yêu, ôi ăn xin tình yêu
c̣n thua người ăn xin bên lề đường)
(ơ hay, mà dường như thế nhân
đều là những kẻ khát vọng t́nh yêu,
đi ăn xin t́nh yêu) ????
tôi bị người không thương
ôi hương đời bay bay
hỏi ai người bắt được
và một lần bắt được
chợt tan ở trên tay
có một người sống hoài
mà chết ngắt bên trong
ôi ... chao ôi là mệt mỏi
người chưa yêu ta ơi ...
có một người chết hoài
tôi giết ở trong tôi
ôi người yêu chưa yêu
có một người sống hoài
mà chết ngắt bên trong
ôi... cuộc đời của tôi ơi
một trăm năm muộn phiền
chết ngắt ở bên trong...
02.07.02 tặng hv.