Xuyến Chi 

 

 

 

 

Biết giấu nơi đâu

Em giấu nỗi buồn

Sau đám mây chiều lãng đãng trôi

Trên cánh chim về tổ bay vội

Nơi dãy núi chập chùng xa xôi

 

Em giấu nỗi buồn

Trong nụ cười gượng với thế gian

Trên rèm mi rũ xuống hờn giận

Làn môi mở khép nửa phân vân

 

Em giấu nỗi buồn

Theo làn gió hương đưa xa ngát

Nghĩ về ai kia mà còn ngại

- Rung động đầu đời dễ chóng phai?

 

Em giấu nỗi buồn

Sao em giấu được anh đây?

Trong đôi mắt thoáng vơi đầy

Em đang yêu anh tình ngất ngây.

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ