Yên Chi

 

 

 

 

 

Bóng hạnh phúc

Nghe như mùa xuân thức dậy
nắng reo nhảy múa đầu ngày
đổi vui đếm thời gian lại
vô tình lật ngửa bàn tay

đời người rộng dài là mấy
bước lần non nửa con đường
một đời một cõi ngần ấy
sót thân tìm chữ yêu thương

không gian vô định hai người
níu hoài tay buông ngại với
thở dài giấu tiếng sầu rơi
chung môi chia cạn lệ đời

đang đi giữa lòng mùa xuân
thì thầm từng khúc nhạc rời
bay lên hồn mình nỗi nhớ
một bóng hạnh phúc . đôi nơi

 

 

Chiều cuối tuần

Em trở mình nửa giấc ngủ trưa
Nhấp nhô nắng, lá soi
Yên thật !
Ngỡ như quên một điều vừa mất
Tự nhủ mình
Nắng đang thay thế mưa?

Chiều cuối tuần.  Chờ.  Nắng sợi lưa thưa
Những bước chân quen nhờ hương đất
Bên song cửa, vẽ bóng hình
Quay quắt
Giấu mặt
Khóc
Tội tình đủ chưa?
06/23/03

 

 

Khi em nói yêu anh

khi em nói yêu anh
chim vui mừng hót chuyền sang cành . lạ!
nắng đổi màu thay mưa
và mây trên cao
mây nhẹ cánh hỏi sắc còn xanh?

không còn như lần đầu
xoay chiều như gió chướng trở mùa sang
bất giác một lời thôi
hồn thoáng vọng tiếng thương yêu . bắc cầu

chút sót lại cho nhau
chút tình mọn chưa đủ làm vốn liếng
em vẫn nói yêu anh
vì có lúc ngôn từ kia bay mất
sẽ có lúc thất lạc
như đời sông vô định . biết mấy dòng?

khi em nói yêu anh
không hiểu . vẫn không hiểu vì sao . nói?
ví như không cần lời
(thì dễ lắm... dễ làm sao!)

ngập ngừng...
thật thà . một câu nói: "em yêu anh!"

 

 

Giữ Cho Nhau

Nín đi em thôi đừng buồn khóc nữa
Tình ta sầu em đừng vội xẻ chia
Khúc sông xưa rẻ nhánh ở giòng kia
Ta lặn ngụp bến mê tìm phao với

Vừa hồi sinh, mạnh dạn chân bước tới
Một kiếp người, ngắn ngủi có gì đâu?
Hờn giận chi, ngày tháng sẽ úa màu
Sống cho trọn, không vì tình yếu đuối

Lời tạ từ ta viết dòng thơ cuối
Thơ là thơ, đừng nghĩ ngợi dối gian
Là bạn thơ người gởi tặng đôi hàng
Tình tri kỷ xin em đừng nỡ trách

Dù mai này ta và em xa cách
Giữ trong nhau hình ảnh đẹp của nhau
Giữ bài thơ... ta, em họa ban đầu
Giữ môi cười... nhớ đừng khóc em nhé !
06/09/03

 

 

Hư vô

lời thơ chẳng còn nguyên vẹn
từ em mê muội yêu người
ta mất rồi một chỗ hẹn
vung vãi chữ thôi khóc, cười

em đứng giữa rừng nguyệt quế
dối gian như bóng với hình
chữ yêu xoay ngược trần thế
đổi ta bán đứng cả tình

không còn bàn tay ve vuốt
không còn dịu dàng môi xưa
lời hứa cố tình em nuốt
ném ta cái nhìn thãi thừa

ngã xuống tháng ngày mục rã
chạm vào mặt trái bàn tay
dấu thánh em làm . cao cả
mặt phải linh hồn có hay

dòng nước không ngừng vẫn chảy
như tình ta trải cùng em
luân lưu nhịp tim máu trẩy
truyền em vệt sáng xóa đen

nhận mãi đời sông gặp lũ
cho nhiều hạn hán nhánh khô
yêu em . nhận, cho . tình phụ
mấy đời ta hiểu... hư vô

 

(source: etetet.net)

 

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ